Tìm tin tức từ người sống vẫn tốt hơn là tìm tin tức của người chết trên báo chí, dùng thân phận tổng tài của Tiết Xán rất nhanh chóng đã tra ra được nữ hậu tên là Jessica kia (người có tiền có quyền làm việc thật mau lẹ)
Tôi rất nhanh tìm được bác gái trước đó trong công viên, bà ấy đối với chúng tôi vẫn nhiệt tình như cũ
"cháu nói là Jessica a?" bác gái khoảng chừng hơn bảy mươi tuổi, nên chuyện xảy ra cách đây 100 năm trước đều nghe người khác kể lại, cũng may thị trấn này rất nhỏ, một trăm năm cũng không phải là thời gian quá xa xôi, nên bác ấy cho chúng tôi những thông tin rất hữu dụng.
"Jessica đã chết nhiều năm trước rồi, bất quá bác biết cháu gái của bà ấy là Amy."
Tìm đến địa chỉ bác gái cho, chúng tôi rất dễ dàng tìm thấy một ngôi nhà thấp bé là nhà của Amy, cô ấy mặc trên người một bộ quần áo trắng bệch, cả người uể oải, mở cửa nhìn thấy chúng tôi chợt sửng sốt một chút: "Các ngươi là ai? Tới đây có chuyện gì."
"Cái kia, chúng tôi muốn hỏi chuyện về bà Jessica."
Cửa "Phanh" đóng lại ngay lập tức, tôi thì không sao, nhưng với tính tình thô bạo của Tiết Xán cái bạo tính tình, trực tiếp muốn đem cửa phòng đá bay một cái.
"Amy bây giờ là đầu mối duy nhất của chúng rôi, người ta hành xử như vậy cũng là do chúng tôi quá đường đột."
"Không có lễ phép."
"được,em biết cô ấy không có lễ phép, vậy chúng ta lịch sự liền sẽ giải quyết được." Sau khi xác nhận Tiết Xán sẽ không nổi điên lên tôi lại gõ cửa lần nữa
"Tôi có chuyện rất quan trọng, mong được cô giúp đỡ." Sau nhiều ngày ở đây, một vài câu Hi Lạp đơn giản giao tiếp đối với tôi không thành vấn đề, mặc dù nói vẫn không được lưu loát
"Thật xin lỗi, các ngươi tìm nhầm người, ở đây căn bản không có ai tên là Jessica." Lần này khóa cửa luôn không cho chúng tôi vào.
Ngay lúc này, tôi nghe được trong phòng truyền đến tiếng khóc, tựa như đang rất đói, nhìn sự việc xảy ra tôi nghĩ ra một kế, bèn kéo Tiết Xán rời đi.
Đi siêu thị mua một thùng lớn đồ ăn.,
Tay đưa không đánh người cầm lễ, sau khi chúng tôi mang theo đồ ăn tới, Amy rốt cục đã mở cửa.
Tôi nhìn bên trong phòng có ba đứa trẻ, vừa đen vừa gầy, rõ ràng bị suy dinh dưỡng, ánh mắt bọn chúng nhìn chăm chú đống đồ ăn tôi mang đến.
Ta đi qua đem đồ ăn chia cho bọn nhỏ.
Nhìn thấy tôi thân thiện với bọn nhỏ, sắc mặt Amy cũng hòa hoãn không ít: "Các ngươi tới đây muốn hỏi việc gì? Bà nội của tôi đã mất, tôi đối với bà ấy không có ấn tượng gì, thật sự không giúp được các người cái gì."
"Đây đối với chúng tôi rất quan trọng, cho nên mới muốn nhờ cô giúp." Tôi có thể cảm giác được, đối bà nội của mình, Amy không hợp, thậm chí là chán ghét.
Nghĩ đến đây tôi liền đưa một số tiền cho Amy: "Cái này coi như thù lao cô cung cấp tin tức cho chúng tôi, chúng muốn biết tin tức liên quan đến bà Jessica."
Tôi đưa ra vài cọc tiền, đủ cho bất kỳ kẻ nào cũng phải động tâm.
Amy do dự một chút liền nhận lấy số tiền, cô ấy mời chúng tôi ngồi vào trong nhà, mời nước và nói: "Chỉ có nước, mong các cô sẽ không chê."
Tôi biết đây là biện pháp tốt nhất để rút ngắn khoảng cách.