Chương 1014: Thịt nát xương tan
Edit by Hoang Lan Tran
Tiền Thuận Nhi ngã xuống, hoàn toàn ngã xuống.
Hắn sẽ không biến thành cương thi nữa rồi.
Hắn cũng sẽ không tỉnh lại nữa, Hạ Lẫm đỡ lấy thân thể của ta, hai chúng ta cứ sững sờ chăm chú nhìn về phía thi thể của Tiền Thuận Nhi, cả hai đều im lặng rất lâu.
Ta cảm thấy như đã trải qua một thế kỷ, cuối cùng Hạ Lẫm cũng cất tiếng thở dài.
Sau đó, ta nhìn Hạ Lẫm như muốn di chuyển thi thể Tiền Thuận Nhi, dường như anh ấy muốn mang thi thể Tiền Thuận Nhi rời khỏi chỗ bẩn thỉu này.
Trần quy trần, đất về với đất.
Ta biết Hạ Lẫm dự định mang thi thể Tiền Thuận Nhi xuống núi.
Hạ Lẫm đưa ta cùng thi thể Tiền Thuận Nhi chuẩn bị về làng tìm Lưu đại thúc và thím Lương.
Nhưng chúng ta đã quên rằng, mặc dù Tiền Thuận Nhi biến thành cương thi đã bị tiêu diệt rồi, nhưng kẻ cầm đầu chân chính là Lục Mao Cương Thi vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật.
Hai người chúng ta có thêm một cỗ thi thể, vừa quay đầu liền phát hiện chung quanh tràn ngập sương đen độc, Lục Mao Cương Thi ẩn hiện trong làn khói độc đen kịt.
“Ta chủ quan.”
Hạ Lẫm vừa phát hiện sương độc, toàn thân cảnh giác đem ta bảo vệ sau lưng, cũng đem thi thể Tiền Thuận Nhi giao phó cho ta.
“Cương thi đến, giúp ta bảo vệ cẩn thận nó.”
Tiền Thuận Nhi chết có một nửa là trách nhiệm của Hạ Lẫm, Hạ Lẫm muốn bảo toàn thi thể của Tiền Thuận Nhi để tưởng niệm.
Nghe Hạ Lẫm bàn giao, ta dù cho đang mỏi mệt, khó chịu toàn thân, cũng phải giữ vững tinh thần bảo vệ thật tốt thi thể Tiền Thuận Nhi.
Ta biết rằng chúng ta có một trận chiến khó khăn khác phải đánh.
Ta giang hai tay bảo vệ thi thể Tiền Thuận Nhi ở trước người, Hạ Lẫm căng thẳng nhìn sương độc tràn ngập bốn phía, anh ấy liên tục niệm chú.
“Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước, Tru Tà!”
Hạ Lẫm nhanh chóng niệm chú, đồng thời hai tay giữ thủ ấn trước ngực.
Thủ ấn phát ra ánh hào quang chói mắt, đem Hạ Lẫm bao phủ ở bên trong, khiến cho vẻ ngoài của hắn lúc này thật linh thiêng, bất khả xâm phạm.
Nhưng ta lại phát hiện mỗi ấn thủ của Hạ Lẫm, động tác sẽ trở nên chần chờ mấy phần, trên mặt cũng trở nên u ám khó coi.
Hắn dường như rất đau đớn.
“Hạ Lẫm, ngươi làm sao rồi? Linh lực nếu như không đủ cũng không cần chống đỡ, ta sợ ngươi. . .”
Ta cảm giác lúc này Hạ Lẫm sắp cạn kiệt linh lực giống ta khi ở sơn động, ta nhịn không được lên tiếng an ủi, lại bị hắn hung hăng trừng mắt.
“Ngậm miệng, chăm sóc tốt cho Tiền Thuận Nhi.”
Hạ Lẫm trừng mắt nhìn ta, để ta không cách nào phản kháng hắn.
Ta cắn môi không nói thêm gì nữa, nhưng là ánh mắt lo lắng không rời khỏi người hắn.
Hạ Lẫm vừa nói xong sau liền hộc máu.
Lòng ta rối bời.
“Hạ Lẫm!”
Ta nhịn không được buông Tiền Thuận Nhi xuống, năng lượng toàn thân bỗng nhiên từ chỗ sâu nhất trong Đan Điền dâng lên.
Ta sốt ruột chạy đến bên cạnh Hạ Lẫm, kiểm tra tình trạng cơ thể của hắn.
Hào quang chung quanh hắn đâm vào cơ thể ta như những mũi kim, khiến ta thương tích đầy mình.
Ta vẫn muốn tiếp tục tới gần Hạ Lẫm, lại bị kim quang đánh bay đến bốn mét có hơn.
Ta trơ mắt nhìn Hạ Lẫn khóe miệng chảy máu đỏ tươi, nhưng tay hắn kết thủ ấn, một khắc cũng không ngừng nghỉ.