Heibon na Ore to Hibon na Karera

Chương 47




Nếu tôi đã hiểu nhầm cảm xúc của Shizuku, tôi có thể hiểu được điều đó.

Người cậu ấy nhắc đến trong kỳ nghỉ xuân chưa bao giờ là Yuuto.

Vào cũng một ngày với cùng một biểu cảm, cả hai đã đến chỗ tôi và kể về người mình thầm thương từ rất lâu.

Chính xác mà nói, có một sự khác biệt giữa hai câu nói của hai người.

“Tớ đã thích một người từ trước.”

“Tớ đã thích một người từ rất lâu rồi.”

Nếu Yuuto và Shizuku có người mình thầm thương, thì đó có lẽ tôi cũng sẽ biết họ,

Nếu không phải vậy thì tại sao họ phải nhờ sự trợ giúp của tôi? Thật vô lý.

Với ngoại hình và tính cách của mình, mối quan hệ của họ rất rộng. Nhưng chỉ có vài người họ có thể thật sự trò chuyện cùng, và nếu đó là một người khác giới, thì số lượng sẽ còn giảm xuống đáng kể.

Chỉ cần đứng cạnh trò chuyện cùng Shizuku thôi, một học sinh bình thường như tôi đây sẽ phải nhận lấy những ánh mắt sắc lạnh từ những người xung quanh.

Chỉ là cũng đi học và ra về với cậu ấy thôi, tôi đã bị những nam sinh khác cảnh cáo bao lần.

Để có thể đứng cạnh thiếu nữ mang tên Kanzaki Shizuku, người đó phải đạt được những điều kiện khắt khe.

Và Ogiwara Yuuto hoàn toàn đáp ứng được tất cả.

Vì vậy, mỗi lần tôi thấy cậu ấy nói chuyện thì hầu hết đối phương sẽ là Yuuto. Thế nên, sau khi đã suy ngẫm thấu đáo về tình hình của cả hai tôi đã đi đến kết luận rằng Yuuto và Shizuku đang dành tình cảm cho nhau.

Nếu đó là nhận định sai làm, vậy chỉ còn một điều tôi phải xác nhận.

“Có một chuyện làm tớ thắc mắc, không sao chứ?”

Khi tôi hỏi hai cô gái ngồi cùng chiếc bàn tròn với mình, họ hướng mắt về phía tôi.

Cho rằng hành động quay người sang phía tôi là sự động ý, tôi hỏi họ.

“‘từ trước’ và ‘từ rất lâu’, cả hai nghĩ hai cụm từ này bao hàm khoảng thời gian bao nhiêu năm?”



““‘từ trước’ và ‘từ rất lâu’.....”

“Câu hỏi như vậy sẽ phải tùy thuộc từng người thôi.”

Đến cả tôi cũng thấy câu trả lời của mỗi người sẽ khác nhau.

Nhưng lần này, đại ý của câu hỏi là để khảo sát xem câu trả lời của tôi có giống với hai người họ không. Đó là ý định của tôi.

“‘từ trước’ thì có thể là hai hoặc ba năm, còn ‘từ rất lâu’ sẽ khoảng mười năm hay tương tự, chắc vậy?”

“Phải phải, em cũng nghĩ giống thế. Dựa trên độ tuổi của Nii-san, ‘từ trước’ sẽ là khi anh còn học sơ trung, và ‘từ rất lâu’ sẽ là khi anh còn bé, em nghĩ vậy?”


“.....Đúng vậy nhỉ?”

Câu trả lời của chúng tôi gần như giống nhau.

Tôi cũng cảm thấy rằng ‘từ trước’ sẽ đồng nghĩa với vài năm trước đây còn ‘từ rất lâu’ sẽ là hơn mười năm trước.

Có lẽ, tôi đã biết được câu trả lời.

Dù là trước đây, tôi đã không hề để ý… không, tôi có lẽ đã vô thức nhắm mắt làm ngơ.

Vì cậu ấy đã đến nhờ vả tôi, nên tôi đã không hề nghĩa rằng bản thân sẽ là một nhân vật trong câu chuyện ấy.

Khi họ đến hỏi han tôi, tôi chắc hẳn đã từ vạch ra một đường kẻ giữa mình và cả hai.

Thế giới của chúng tôi hoàn toàn khác biệt.

Tôi đã nghĩ không đời nào một câu chuyện như mơ về một thiếu nữ xinh đẹp của trường sẽ nảy sinh tình cảm nam nữ với một tên thanh mai trúc mã tầm thường có thể xảy ra.

Và sau đó, tôi nhớ lại những điều cậu ấy nói khi hai chúng tôi đi mua đồ ở trạm dừng. Nếu điều cậu ấy nói rằng mình chỉ quan tâm đến bản thân là thật, thì thật sự sẽ rất tồi tệ. Dòng suy nghĩ đáng sợ nhấn chìm tôi trong mồ hôi lạnh.

Tuy nhiên, giờ đây tôi đã hiểu được sự khó chịu ở cậu ấy.

Khi cậu ấy đến dạy tôi dù không hẹn trước, khi cậu ấy không cổ vũ cho Yuuto giữa trận bóng đá, khi cậu ấy không ở cạnh Yuuto giữa buổi tiệc mừng và đến phòng riêng cùng tôi và Kirasaka - có một điều khiến cậu ấy nhất định phải làm vậy.


“Kanzaki-san đã nói với tớ, ‘Từ giờ trở đi, tớ không quan tâm đến mọi thứ xung quanh nữa.”

“......”

Shizuku và Kirasaka đã nói chuyện với nhau trên chuyến đi xuồng, nhưng liệu cậu ấy có nói điều gì đó tương tự?

Trong khi quan sát dòng người qua lại, tôi vô thức thở hắt một hơi dài.

“Không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa?”

Lời thì thầm của Kaede dường như mang theo nhiều ý nghĩa.

Nếu Yuuto bị Shizuku từ chối hiện tại sẽ ra sao? Mối quan hệ giữa họ từ giờ trở đi sẽ thay đổi thế nào và họ sẽ tiếp xúc với nhau trên trường thế nào.

Vì họ chỉ mới quen biết nhau kể từ hồi sơ trung, chắc hẳn mọi thứ sẽ trở nên chút phức tạp.

“Mà, nếu là cậu ta… thì sẽ đoán trước được những điều có khả năng xảy ra thôi.”

Đã qua bảy giờ tôi và một điệu nhạc nền dịu dàng vang lên.

Tôi lấy chiếc điện thoại của mình ra từ trong túi và thấy có một tin nhắn.

Người gửi đương nhiên là Yuuto.


Tin nhắn về việc đoàn diễu hành vừa mới bắt đầu và họ sẽ quay lại chỗ chúng tôi.

“Họ đang quay lại đấy.”

“Ara, nhanh quá nhỉ.”

Khi thông báo điều đó cho Kirasaka và Kaede, tôi đã suy nghĩ một lúc.

Như Kaede nói, nếu Yuuto thổ lộ với Shizuku và bị từ chối, chúng tôi sẽ phải làm gì với tình thế này? Người dẫn đầu đoàn diễu hành dần đến gần phần đường chúng tôi đang ở gần, điệu nhạc càng lúc càng lớn hơn. Điều đó khiến tôi không thể tập trung suy nghĩ.

….Ai mà nghĩ rằng âm nhạc lại có thể phiền phức đến thế chứ.


Nhân vật mang hình dáng của chú chuột ấy dẫn đầu đoàn diễu hành. Khi tôi cẩn trọng quan sát đoàn diễu hành, tôi có thể nhận ra hai người đã chạy trước nó một chút. Đó là Yuuto và Shizuku.

Dù khoảng cách hơi xa, nhưng không có bất kỳ thay đổi nào trên gương mặt của họ.

“Xin lỗi vì để mọi người chờ!”

Shizuku nói và ngồi xuống một chiếc ghế quay sang đoàn diễu hành.

Trông cậu ấy đang vui vẻ xem diễu hành như vậy, có lẽ Yuuto vẫn chưa thổ lộ chăng?

Dù gì đi nữa, hiện tại, tôi nghĩ rằng mình không phải lo lắng về tình hình hiện tại nữa. Tôi chuyển sự chú ý về đoàn diễu hành. Ngắm nhìn những nhân vật bước đi phía trước mình khiến tôi muốn nói rằng ‘Làm ơn hãy cẩn thận.”

Kirasaka cũng đồng thời ngắm nhìn cảnh tượng ấy một cách vô cùng hứng thú. Yuuto, ngồi cạnh tôi, cất tiếng bằng giọng nhỏ như thể thì thầm vào tai tôi.

“Tớ sẽ hẹn hò với Kanzaki-san.”

“.....Ha?”

Không phải vì tôi kinh ngạc trước sự thật rằng họ sẽ hẹn hò.

Chỉ là những lời Kirasaka và Kaede đã nói lúc nãy đáng ra không phải là lời nói dối.

Đó là lý do khiến tôi hoang mang và không thể bắt kịp câu chuyện.

Sau những lời mình vừa nghe, tôi đã không thể nhớ gì về đoàn diễu hành.

___________________

Tác giả:

Chương Công viên giải trí và những hiểu lầm xin kết thúc tại đây.

Có hơi dài và một đoạn phát triển lớn đã xuất hiện ở cuối chương, nhưng nếu bạn cảm thấy thích thú, thì tôi thật sự rất hạnh phúc.

Kì tới, tôi nghĩ mình sẽ viết về Yuuto và những lời cuối cùng của cậu ấy.