Công chúa chết mang theo uất ức cùng không cam lòng nên Nguyễn Hải An mới ở đây.
" Hệ thống?."
Cô khẽ gọi, thử kiểm tra xem hệ thống có ở trong đầu cô giống như tiểu thuyết hay không.
[ Hệ thống Anna luôn sẵn sàng phục vụ kí chủ, kí chủ có thể dùng ý niệm của mình nói chuyện với hệ thống.]
Giọng nói máy móc lạnh lùng vang lên trong đầu cô
" Nhiệm vụ này làm như thế nago?."
[ Nhiệm vụ của kí chủ là hoàn thành tâm nguyện cho nguyên thân, từ đó sẽ đạt được khen thưởng và tiêu trừ oán khí. Nhiệm vụ hoàn thành càng tốt khen thưởng sẽ càng nhiều...]
[ Nhưng nếu nhiệm vụ thất bại ví dụ như chết trước khi hoàn thành tâm nguyện của nguyên thân kí chủ sẽ chết thật, hồn bay phách lạc mãi không được siêu sinh nên mong rằng ngài hãy cố gắng đừng bao giờ để thất bại.]
VCL....
Hải An cảm giác huyết áp của mình lại tăng nữa, cáu kỉnh nói: " Sao mi không nói trước?."
[ Kí chủ đâu có hỏi.]
Hệ thống khí định thần nhàn đáp lại, giọng vẫn lạnh băng như chẳng có gì to tác.
" Mẹ nó, các người thật vô nhân tính. Bắt ép người ta đi làm nhiệm vụ thì thôi, thất bại còn chết nữa chứ, đồ độc ác."
[ Đây là quy định rồi ta không thể làm gì khác, thỉnh ngài cố gắng hoàn thành.]
Hải An hừ hừ, sau đó vì cái mạng nhỏ của mình đành mở miệng hỏi:
" Vậy tâm nguyện của nguyên chủ là gì?."
[ Tâm nguyện của nguyên thân rất đơn giản là trả thù những người đã tổn thương đến cô ấy và sau đó thì sống một đời bình an tới già.]
" Đậu má! Gây thù chuốc oán xong còn dám đòi một đời bình an sao."
[ Nếu là ngài được trùng sinh, ngài có muốn trả thù những kẻ đã khiến ngài chết hay không. ]
" Dĩ nhiên là có."
[ Nguyên chủ cũng như vậy. ]
" Ò "
Hải An bỗng thấy đồng cảm với nguyên thân, nếu có cơ hội sống lại...
" Sau khi tiêu trừ hết oán khí trên người, ta thậy sự có thể đi đầu thai sao? ".
[ Đúng vậy. ]
[ Nếu ngài làm càng nhiều việc thiện để tích đức oán khí cũng sẽ được giảm vớt một phần, càng dễ dàng thu được may mắn và được đầu thai vào gia đình tốt hơn.]
" Được rồi..."
" Từ nay ta sẽ cố gắng, cho dù có thất bại cũng sẽ không hối hận."
Hải An tràn đầy quyết tâm nói
[ Vậy chúc kí chủ may mắn, có gì khó khăn ngài có thể hỏi ta, Anna luôn sẵn sàng phục vụ.]
Hệ thống Anna thở phào nhẹ nhõm, đầu năm nay làm hệ thống thật không dễ a. Đã có năm, sáu kí chủ do nó quản lí đều chết vì không chịu hợp tác rồi, nếu kí chủ thứ bảy này chết nữa chắc nó cũng sẽ bị mang đi tái chế mất.
Cơ thể của cô vẫn còn yếu, Hải An khẽ cựa quậy chân tay cho có cảm giác rồi mới đi ngủ.
Sáng hôm sau
Tiểu Tiểu thức dậy rất sớm để làm bữa sáng, ngôi miếu nhỏ chật chội dù Tiểu Tiểu đã cố giảm nhẹ bước chân nhưng cô vẫn bị đánh thức.
Mùi cháo thịt không ngừng tỏa mùi thơm chui vào mũi Hải An khiến cái bụng trống rỗng của cô kêu gào đòi ăn.
Cô kéo chăn ra bước xuống giường, vừa mới đứng lên cơ thể vô lực lảo đảo suýt ngã. May mắn cô chống được vào tường mới không ngã, trời đất như quay cuồng, Tiểu Tiểu nghe tiếng động liền chạy vào thấy công chúa vô lực dựa vào tường nhăn nhó ôm đầu.
" Công chúa, sao người lại xuống giường làm gì, người vẫn chưa khỏe mà." Tiểu Tiểu lo lắng đỡ Hải An nằm xuống giường.
" Ta đói quá." Hải An ủy ủy khuất khuất nhìn nàng ta,có thể do ảnh hưởng của nguyên chủ mà tính cách của cô trở nên thảo mai hơn, nói chuyện cũng hơi dẹo.
Thật khiến người ta đau đầu a!
" Đói thì công chúa phải nói với nô tỳ chứ, người một chút để nô tỳ lấy nước rửa mặt cho người đã."
Hải An thần sắc bức tạp nhìn bóng dáng bận rộn của Tiểu Tiểu.
Nha hoàn này cùng lớn lên với công chúa, sau này Nam Việt sụp đổ vẫn đi theo nàng ta, chăm sóc tận tình. Dù chịu khổ cũng không để công chúa chịu khổ, đến cuối cùng cũng vì Bình An mà chết.
Cơm nước xong xuôi Hải An thoải mái tiếp tục làm cá muối, lần đầu tiên trong đời được người ta chăm sóc thế này cho nên cô rất hưởng thụ.
Tiếng chim hót vui tai chào đón bình minh, ánh nắng xé tan mây mù để lộ những tia nắng ấm đầu tiên báo hiệu ngày mới bắt đầu.
Cảnh vui ý đẹp bị hàng loạt tiếng bước chân hướng miếu nhỏ đi tới.
" Đại ca là chỗ này."
Tiểu Tiểu vừa nghe tiếng động liền bỏ việc đang làm nhanh chóng cầm roi sắt chuẩn bị tư thế chiến đấu.
Những người kia dần tới gần, có khoảng hơn 100 người nam nhân cao lớn, khỏe khoắn bộ dạng hung ác nham hiểm. Trong đám ô hợp đó Tiểu Tiểu nhận ra có hai tên hôm qua bị nàng đánh toét đầu chảy máu.
Hai tên đó cũng nhìn thấy nàng sau đó ấm ức mách với tên cao lớn nhất.
" Chính là con đàn bà thúi này, đại ca phải lấy lại công đạo cho bọn em."
" Hừ! Các ngươi còn đòi lấy công đạo sao, có phải đã quên hôm qua ta nói gì rồi hả? Nếu các ngươi đã thích ăn đòn như vậy thì đừng trách ta không khách khí." Tiểu Tiểu cầm roi sắt trong tay tự tin uy mãnh như một nữ tướng quân sắp ra chiến trường, cao ngạo nhìn đám người kia.