Tường Vi bị người ta bắt vào trong nhà lớn, cô sợ hãi không dám giãy dụa chỉ có thể theo hai tên áo đen.
Căn nhà trang trí đơn giản rất rộng, sạch sẽ, tất cả đồ vật trong nhà từ nhỏ tới lớn đều được lau chùi kĩ càng giống như không hề nhiễm chút bụi trần nhân gian, mà nam nhân mặc áo vest đen đang ngồi chễm trệ trên bộ bàn ghết đắt tiền giống như trích tiên, ngũ quan lai Á - Âu đẹp như tượng tạc. Cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ, làm nền cho người đàn ông đẹp trai nam tính đó.
OMG! Chẳng lẽ mình đang cầm kịch bản tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ trong truyền thuyết sao, nghĩ là cảm thấy thinh thích rồi. Ai mà cưỡng được người đàn ông mlem vậy được.
Người đàn ông kia thấy người đến mắt cũng không thèm chớp một cái, vẫn thản nhiên uống trà, đọc báo.
" Thưa boss, đã đưa người về." Người đàn ông áo đen tiến lên nói một tràng tiếng anh Tường Vi không hiểu, sau đó mấy người trong phòng liền lần lượt rời đi. thoáng chốc trong phòng khách lớn này chỉ còn lại Tường Vi và anh đẹp trai bí ẩn.
Bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ, Tường Vi thấy người đàn ông kia không có ý định mở miệng liền mất hết kiên nhẫn, đành phải nói chuyện trước:
" Này anh! Chúng ta có quen gì không mà sao lại bắt tôi tới đây, tôi không có thời gian mà đứng đây bồi anh đâu nên làm ơn có gì nói nhanh nhanh một chút, tôi còn phải đi."
Động tác uống trà của người đàn ông chặt không lại, đôi mắt phượng lạnh lùng nhìn cô.
Bị ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm mình như vậy da gà da vịt Tường Vi nổi hết lên, cô lắp bắp:
" Này anh! Đừng có dùng ánh mắt đáng sợ đó nhìn tôi được không,. tôi có nói gì sai hay chọc giận anh đâu mà, thật là! "
Hù chớt bảo bối rồi! Anh đẹp trai nhưng anh không có quyền hù tôi đâu ó.
Cứ tưởng anh ta không hiểu mình nói gì ai ngờ người đàn ông mở miệng khiến cô sốc không thể tả.
" Nguyễn Trương Tường Vi, cô nháo cái gì?."
Tường Vi há mồm nhìn vị đại ca xã hội đen đẹp trai bá đạo đột nhiên sủa tiếng... à hông nói tiếng Việt như gió trước mặt, không thể tin được anh ta có thể nói được tiếng Việt. Khoan... dừng lại ý anh ta là sao chứ??? Cô nháo??
" Này anh đẹp trai, anh tự luyến cũng vừa vừa phai phải thôi nhá. Tôi nháo cái gì, rõ ràng là anh bắt cóc giữa ban ngày ban mặt mà lại kêi tôi nháo. Nháo cái gì? Anh có thả tôi ra không hay để tôi báo cảnh sát."
Người đàn ông không ngờ cô sẽ nói như vậy, sững sờ mất 3 giây rồi rất nhanh hồi phục.
Sau đó.... không có sau đó bởi vì anh ta đứng dậy đi lên lầu.
Tường Vi: "...." Ủa gì zậy đại ca??
Đàn ông đúng là sinh vật khó hiểu nhất thế giới, đã vô lý bắt người ta thì thôi giờ còn cho người ta ăn bơ nữa, quá đáng hết sức.
Tên đại ca đã đi, nhân cơ hội này chạy trốn nếu không còn chờ đến bao giờ nữa.
Tường Vi vừa ra đến cửa thì đxa bị một đống vệ sĩ chặn lại, họ xả một tràng tiếng Anh còn cô thì nói tiếng Việt, ông nói gà bà nói vịt một hồi, giằng co kịch liệt đến cuối cùng khi kiệt sức Tường Vi vẫn không thể nào bước qua được cửa chính dù chỉ một chút.
Ông trời đang trêu đùa cô đúng không! Đã bị tên sở khanh đá thì thôi còn bị người ta bắt cóc không lý do, bọn họ giàu như thế này chắc chắn sẽ không phải là bọn tống tiền vậy thì chỉ còn một khả năng....
Nghĩ đến việc mình có khả năng sẽ bị người ta rút máu, cắt gân để cấy ghép cho người khác thật là kinh khủng. Trong đầu Tường Vi giờ đang tự não bổ 7749 tình tiết truyện ngôn tình máu chó, tự hù mình dọa mình.
Cô bồn chồn lo lắng đi đi lại lại trong phòng khách, mấy tên vệ sĩ áo đen sau một hồi đại chiến mồm miệng với Tường Vi thì lại quay về dáng vẻ ban đầu biến thành một pho tượng bằng thịt không hơn không kém.
Tường Vi không bao giờ chấp nhận mình làm túi máu di động cho người khác, càng không thể ở nơi này lâu, biệt thự này được bảo vệ quá kín đáo không lỗ hổng, thoát ra bằng cách nào đây?.
Đến trưa, mùi thức ăn thơm ngon không ngừng bay ra từ nhà bếp, từ sáng đến giờ chưa ăn gì bụng Tường Vi đã đói meo. Cô ủy quất chỉ có thể hít không khí để sống, thẳng đến khi có một người giúp việc tầm 40 tuổi đi ra gọi cô vào ăn trưa.
Ban đầu hai người ngôn ngữ không lưu thông nhưng nữ giúp việc này rất thông minh, bà ấy dùng cử chỉ tay ý mời Tường Vi đi theo bà ấy.
Tường Vi hơi chần chờ nhưng vẫn lẽo đẽo theo sau.
Biệt thự cao cấp không hổ danh là biệt thự cao cấp cái gì cũng là đắt tiền nhất, hiện đại nhất. Ngay cả phòng bếp của người ta đã bằng một ngôi nhà rộng 60 m² rồi, quỷ nghèo Tường Vi nhìn thấy không gian và đồ dùng xịn xò như vậy chỉ có thể suýt xoa mấy người nhà giàu này phung phí thật, dù trước đây cô có mấy tỷ trong tài khoản cũng không dám tiêu xài bừa bãi Vậy mà người ta chỉ tiêu một chút thôi cũng là tiền triệu, tiền tỉ.