Cấp 1 nguyên chủ học trường quốc tế thành tích không tệ nhưng đến cấp 2 và cấp 3 thì thành tích sụt giảm hẳn. Ở bên ngoài chỉ biết đến Nguyễn Tuyết Vy là con gái của chủ tịch Thành Phát còn đứa con gái ruột được pháp luật công nhận này là Hải An lại chẳng ai biết đến, bố nguyên chủ không cho nguyên chủ nói ra thân phận của mình vì lý do rất buồn cười là muốn tốt cho quá trình trưởng thành của cô, muốn cô có thể sống cuộc sống bình thường như bao bạn học khác vậy mà vẫn để cho Nguyễn Tuyết Vy nêu bên ngoài là tiểu thư của tập đoàn Thành Phát. Trong trường đều quý tộc toàn hội con nhà giàu, một Triệu Hải An không giàu có không quyền thế rất dễ là đối tượng bắt nạt của bọn chúng. Cộng thêm Nguyễn Tuyết Vy mượn gió bẻ măng, thêm dầu vào lửa càng khiến nguyên chủ bị tẩy chay, bắt nạt nhiều hơn. Nguyên chủ bị đánh, mắng, bắt nạt như thế nào cũng đều không phản kháng, im nặng chịu đựng hết thảy cuối cùng góp gió thành bão bùng nổ vào hôm thi cuối học kỳ 1 năm lớp 11, cô bị người ta hãm hại lán tài liệu ở dưới gầm bàn chỗ cô ngồi. Triệu Hải An có giải thích thế nào thầy cô cũng không tin, bị nêu danh tước toàn trường, những lời đàm tiếu bịa đặt, sự khinh thường của bạn học, ngay cả người bố mà nguyên chủ luôn thương yêu cũng mắng cô, đuổi cô ra khỏi nhà, từ mặt cô.
Nguyên chủ vì không có tiền đóng học phí mà bị nhà trường đuổi học, uất ức không tìm được phương pháp giải quyết nào cô đã tìm đến cái chết, treo cổ trong ký túc xá.
Người phát hiện ra thi thể của nguyên chủ là mấy người bạn cùng phòng, chết là hết nhưng oán khí của nguyên chủ quá nặng không thể tiêu tan nên mới có sự xuất hiện của Nguyễn Hải An ở đây.
Nhiệm vụ của cô là phải sống thật tốt cho đến cuối đời,đồng thời lấy lại những thứ thuộc về nguyên chủ, cho thằng ba khốn nạn cùng tình nhân ông ta, đứa con gái quý hoá của ông ta, những kẻ từng bắt nạt cô ấy trả cái giá thật đắt.
Tiếp thu xong ký ức, cô đeo ba lô trầm chậm trở về ký túc xá.
Từ cấp 2 Triệu Hải An đã ở trong ký túc xá của trường, có nhà cao cửa rộng thì ai mà muốn ở cái nơi chật hẹp này chứ. Nhưng Nguyên chủ ở trong nhà mình thường xuyên bị hai mẹ con kia bắt nạt nên không muốn ở đó nữa, thỉnh thoảng Tết hoặc có những sự kiện gì ba cô ấy gọi về nguyên chủ mới về thôi.
Dù đã chuyển ra ở ngoài nhưng Nguyễn Tuyết Vy vẫn không tha cho cô ấy, mấy người bạn cùng phòng với Triệu Hải An vì để lấy lòng cô ta mà cô lập nguyên chủ bắt nguyên chủ làm nhiều việc chẳng liên quan đến mình như: giặt quần áo bẩn của bọn họ, phải bỏ tiền mua đồ ăn cho họ,có quần áo đẹp nào cũng bị chiếm, tiền mấy người đó vay từ năm trước vẫn chưa trả và có lẽ cả đời này cũng không trả. Nguyên chủ ấm ức nhưng không dám phản kháng vì mấy người đó rất là hung hăng, một lời không hợp liền hội đồng đánh người, xích mích giữa hai người hai người tự giải quyết thì không nói nhưng khi mà bạn của bọn họ đánh nhau rơi vào thế yếu thì cả đám liền xông vào đánh cùng. Một mình nguyên chủ nhỏ yếu thế đơn lực bạc, tính cách yếi đuối, nhút nhát không dám ho he gì.
Nhìn cơ thể nhỏ yếu của mình Hải An liền hỏi hệ thống:
" Cửa hàng các ngươi có bán thuốc tăng cường thể lực không?."
[ Có thưa kí chủ, ngài có thể vào cửa hàng hệ thống search tìm thuốc tăng cường thể lực là sẽ cho ra rất nhiều kết quả.]
Hải An làm theo hướng dẫn của nó rất nhanh cửa hàng hệ thống liền cho ra mấy tỷ kết quả, Hải An xem một lượt giá thuốc và công dụng sau đó chọn loại thuốc rẻ nhất mua mất 200 đồng vàng.
Thuốc tăng cường thể lực này tên là ABXIX1 của hành tinh Xanh Lá, có công dụng cải thiện cơ thể đạt đến mức hoàn mỹ nhất, tăng cường, thể lực, thể chất và chiều cao chỉ dành cho trẻ vị thành niên.
Thuốc ở dạng viên nén, hình dạng chẳng khác thuốc kháng sinh là bao, Hải An không hề chần chờ mà cho vào miệng nuốt luôn. Thuốc này có vị rất ngọt và dễ uống, nghĩ đến khi mình ngủ dậy sau một giấc thì có thể khỏe như người khổng lồ xanh tâm tình cô rất là tốt. Trở về phòng ký túc xá không thấy mấy bạn học kia tâm tình cô càng thoải mái hơn, trèo lên giường mình đánh một giấc no say.
Ngủ chưa được bao lâu thì có tiếng ồn ào đánh thức Hải An, cô còn chưa kịp mở mắt thì một vật gì đó đã đánh úp về phía cô.
Mùi hôi thối của quần áo sọc vào mũi Hải An chiến cô ở trạng thái mơ mơ màng màng lập tức thanh tỉnh, cô khó chịu ném quần áo xuống đất, mấy nữ sinh kia thấy thế liền nổi cáu:
" Triệu Hải An mày dám vứt quần áo của tao xuống đất!."
Một nữ sinh trong đó vội vàng nhặt quần áo lên, phủi phủi bụi như nó bẩn lắm sau đó trừng mắt với cô.
Quần áo bẩn không vứt dưới đất chẳng nhẽ vứt lên trời à?.
Mi ném quần áo lên mặt ta trước chẳng nhẽ ta không được vứt đi???
Ảo thật đấy.