Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 190




Lạnh buốt, hơi khô, xúc cảm cũng không tốt.

Đáy mắt kia như có thú dữ muốn phá lồng, xông tới vậy.

Lăng Thanh Huyền hơi giật mình, buông lỏng tay hắn ra. Hắn...

"Hự!"

Đau đến thấu xương.

Bàn tay vừa được tự do không chút lưu tình, cầm nhuyễn kiếm cắm thẳng vào lưng nàng.

Mùi máu tươi tràn ngập, ánh mắt Sở Minh chợt lóe lên. Âm thanh nhuyễn kiếm đâm vào da thịt vô cùng bé nhỏ lại  khiến dây thần kinh rung động.

Ngực phải bị đâm xuyên qua, kịch liệt đau đớn kéo tới, gương mặt Lăng Thanh Huyền tái đi, dùng  sức cắn vào môi hắn.

Đến khi nếm được vị tanh của máu, thân thể nàng mới dần dần trượt xuống.

ZZ, lần này bổn tọa có lý do gϊếŧ hắn rồi chứ?

【Ký... Ký chủ!】Giọng ZZ run rẩy.【ZZ sẽ không để ngươi chết. Hãy cố cầm cự!】

Không cầm cự đâu.

Đời là những niềm đau mà.

Vừa nhìn thấy tiểu gia hỏa đã bị hắn gϊếŧ chết.

Có điều cũng không lỗ, nàng đã cắn hắn một cái rồi.

Đau cũng phải đau cùng nhau.

Đôi mắt lạnh lùng chậm rãi nhắm lại, thân thể sắp ngã xuống đất lại bị Sở Mính giữ chặt.

Vết thương trên môi còn đang ứa máu, đang nhắc nhở hắn nữ nhân không biết sống chết này vừa mạo phạm hắn.

Gϊếŧ nàng là lẽ thường tình.

Nhưng vì cớ gì, hắn lại muốn giữ chặt nàng?

Cung nhân đứng xung quanh đều bị dọa sợ, thân thể không tự chủ được mà run lẩy bẩy.

Thái Tử điện hạ quả thực tàn nhẫn y như lời đồn.

Tư Mã Vân Y trợn trừng mắt, che miệng lại mới không kêu to thành tiếng.

Gϊếŧ người, một màn gϊếŧ người sạch sẽ, gọn gàng. Còn là trước mặt nhiều người như vậy.

Tay ả khẽ run, e sợ Sở Mính đồng thời kinh hoảng Lăng Thanh Huyền sẽ chết. Nàng mà chết thì ai tiếp tục cung  cấp khí vận cho ả?

Không thể, khí vận của ả không thể bị cắt đứt được!

Sở Cẩm dường như đối với hành vi của Sở Mính nhìn mãi thành quen. Gã vốn định đi chiếu cố Tư Mã Vân Y lại thấy ả nhìn chằm chằm Sở Mính.

Trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không lành.

"Điện hạ, thi thể xin để chúng thuộc hạ xử lý." Thị vệ vươn tay, lại nhìn thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của Sở Mính, có chút hoang mang.

Chuyện gì đây? Thái Tử không phải đã gϊếŧ người rồi sao? Theo lý mà nói thì lệ khí phải giảm bớt chứ?

Sở Mính nắm lấy cổ tay Lăng Thanh Huyền, cảm nhận được mạch đập vô cùng yếu ớt.

Hắn rũ mắt, vận sức bế ngang nàng lên.

"Điện hạ!" Thị vệ kinh hãi. Từ trước đến giờ, y chưa từng nhìn thấy Sở Mính thân cận bất cứ ai. Thế mà giờ đây hắn lại ôm lấy một người chết?

"Truyền thái y."

"...Dạ!"

Mùi máu tươi xộc vào mũi, lần đầu tiên Sở Mính cảm thấy buồn nôn.

Hưng phấn trong quá khứ hoàn toàn tan biến.

Chỉ bởi vì hắn gϊếŧ một cung nữ.

Nàng rốt cuộc là ai?

______________________________________________________________

Nhân vật phản diện Sở Mính, từ thuở bé được lập làm Thái Tử. Thân sinh là Hoàng Hậu Ân thị bởi vì mưu hại hoàng tự mà bị đày vào lãnh cung.

Niệm tình Sở Mính còn thơ ấu, Hoàng Thượng không phế đi vị trí Thái Tử của hắn, đồng thời cho phép hắn đến lãnh cung thăm Ân thị.

Thế nhưng Ân thị bản tính tàn bạo, bà ta giáo dục Sở Mính khiến nhân cách của hắn trở nên vặn vẹo, còn bắt hắn làm ra những hành vi bạo ngược, tàn ác để làm bà ta vui.

Sở Mính tin vào mẫu hậu, bỏ ngoài tai lời khuyên của người xung quanh. Dần dần, sự tàn nhẫn như ăn sâu vào máu hắn.

Thái Hậu Ngô thị lợi dụng sự ngu hiếu của hắn, ép hắn nhường lại vị trí Thái Tử cho Tam hoàng tử. Hắn trở tay gϊếŧ Thái Hậu và Hoàng Đế, bước lên ngai vàng, lại bị chết trong tay Tam hoàng tử, trở thành hòn đá kê chân cho gã.

Cuộc đời của hắn chỉ có kinh sợ và phỉ nhổ.

Lăng Thanh Huyền cảm thấy đầu đau muốn nổ tung. Nàng ngủm rồi, sao ZZ còn truyền cốt truyện đến làm gì nữa?

【Ký chủ, ngươi còn sống. Mở mắt ra đi nè ~】ZZ  cố hết sức điều chỉnh giọng điệu của mình để làm bầu không khí sinh động một  chút.

Không mở. Là ngươi bảo bổn tọa hôn nhân vật phản diện, kết quả hắn cho bổn tọa một kiếm.

Chết cũng chết rồi, lừa dối nhau để làm gì.

ZZ sốt ruột đến dậm chân: 【Ký chủ, đều là lỗi của ta. Ta là đồng đội heo. Van xin ngươi mở mắt ra đi mà.】。・゚゚*(>дд