Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 129




Kíƈɦ ŧɦíƈɦ cái gì?

Lăng Thanh Huyền không biết ZZ đang tung tăng cái gì.

Hạ Ca mở TV, ghé mắt nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô: "Phải rồi, tôi tên Hạ ca, cô tên gì?"

Hóa ra bọn ở chung một ngày, lại chưa biết tên của đối phương.

Nam quỷ mắt trợn trắng, tròng mắt rớt xuống đất nẩy lên mấy cái, mặt bánh nướng vội chạy lại giúp nó nhặt về.

"Linh Nhi."

Có chút quen tai, Hạ Ca không nghĩ nhiều, đem mì gói đưa cho cô: "Chỗ tôi không có gì ngon, cô ăn tạm."

Lăng Thanh Huyền nhận lấy.

Mục tiêu nhỏ: kiếm cái ăn. Hoàn thành. Mục tiêu kế tiếp: xử lý nam nữ chính. Cuối cùng xử luôn nhân vật phản diện, dù sao từ giờ đến đó, cô còn phải ăn.

【...】Giá trị của nhân vật phản diện nằm ở đây sao? Ký chủ, chẳng phải đã bàn trước không đắp chiếu cho nhân vật phản diện à?

ZZ, bổn tỏa hiện tại là quỷ.

【 Cho nên?】

Lời bổn tọa nói, có quỷ mới tin.

【...】Nghe hơi vô lý nhưng lại rất có sức thuyết phục.

"A!" Lăng Thanh Huyền đang ăn mì, Hạ Ca đột nhiên kêu một tiếng, cô suýt chút nữa sặc.

...Mưu sát, đây là mưu sát. Nhân vật phản diện muốn sặc chết bổn tọa.

Cô ngước mắt, trên TV xuất hiện một nữ quỷ áo trắng. đang cười toét miệng. Chuyển cảnh, nữ quỷ đang đuổi theo người khác.

Lăng Thanh Huyền yên lặng quay đầu, Hạ Ca không biết từ lúc nào đem chăn trùm lên người, chỉ lộ ra tóc mái vừa dày vừa nặng, cả con mắt cũng che kín.

Tiếng thét chói tai vừa rồi... Tiểu gia hỏa đang xem phim kinh dị.

【Ký chủ, lúc này ngươi phải lại gần an ủi nhân vật phản diện, bảo hắn đừng sợ, đừng sợ.】

Bổn tọa có thể nói cho hắn biết, đang ngồi cạnh hắn ăn mỳ là quỷ thứ thiệt không?

Thể loại quỷ vừa mới chết, mới toanh mới cóng.

Hơn nữa, hắn rõ ràng sợ, tại sao còn phải bức ép chính mình xem?

【Ký chủ, ngươi không hiểu rồi. Phim kinh dị chính là thể loại càng sợ càng muốn xem.】Nhân vật phản diện không mở loại phim đặc sắc kia, ZZ có chút thất vọng.

Một bộ phim kinh dị, giữa hương mì gói, bình yên vượt qua.

Hạ Ca nhẹ nhàng thở ra, chăn còn chưa kéo ra, thân thể lạnh băng của thiếu nữ đã ngã xuống trên người hắn.

Hắn hơi hơi kinh ngạc, trông thấy dung mạo ngủ say của Lăng Thanh Huyeefm.

Sắc mặt nữ sinh gần như trong suốt, lông mi như mực đổ bóng xuống gương mặt tái nhợt có chút suy nhược.

Hắn vội vàng thu tay, vừa rồi thế mà muốn sờ lên môi cô.

Đây là ngày đầu tiên họ quen biết nhau, hắn phải biểu hiện bình thường một chút, tuyệt đối không thể bại lộ chuyện mình có thể nhìn thấy quỷ.

Nếu không thế giới của hắn sẽ chỉ có một mình, không ai làm bạn.

Giường cũng không nhỏ, nhưng nam nữ khác biệt, nên Hạ Ca thân sĩ đem cô ôm lên giường, giúp cô đắp chăn.

Thật nhẹ, cứ như không có trọng lượng.

Cô rời nhà trốn đi hay thật sự bơ vơ không nơi nương tựa, cũng đã không quan trọng.

Hạ Ca tắt TV, tắm rửa xong tìm thêm một bộ chăn mền trải trên mặt đất.

Thật tốt quá, đêm nay không có quỷ ầm ĩ phiền hắn nghỉ ngơi, có thể ngủ ngon một giấc.

Hai chiếc quỷ trốn trong góc bởi vì khí tràng của Lăng Thanh Huyền, run lẩy bẩy.

___________________________________________________________________________

Khi Lăng Thanh Huyền thức dậy, bên cạnh để một bộ quần áo sạch sẽ.

Cô cầm lên xem xét, là áo nam dài tay, dài hơi quá luôn.

Trong phòng không có khí tức Hạ ca, hắn ra ngoài rồi.

Bên cạnh có tờ giấy nhỏ cùng tiền, phía trên là chữ viết xinh đẹp, ngay ngắn của chàng trai.

'Dưới lầu có cửa hàng giá rẻ, buổi tối chờ tôi về sẽ đem đồ ăn cho cô.'

Ký tên là Hạ Ca.

Lăng Thanh Huyền ngước mắt, một gương mặt bánh nướng bay lên không trung, đang u oán nhìn cô.

"Thân là lệ quỷ còn đi ngủ, bội phục, bội phục."

Với quỷ mà nói, đêm hôm khuya khoắt đi ngủ đúng là xúc phạm buổi tối.

Lăng Thanh Huyền xách dép lê ném qua, gương mặt đắc ý của mặt bánh nướng nháy mắt lõm xuống.

Phi logic! Nó là quỷ, đồ vật của người sống không thể đụng vào nó mới đúng.

Dép lê là của Hạ Ca, cho nên Lăng Thanh Huyền có thể dùng.

Nàng lạnh lùng liếc nó một cái, cầm quần áo vào phòng tắm rửa mặt, thay đồ.

Mặt bánh nướng vẻ mặt hoảng sợ. Từ từ... cô là quỷ, tắm gì mà tắm!

"Ông anh, ban ngày ban mặt không ngủ được, làm thế?" Nam quỷ nằm trong góc mơ mơ màng màng liếc nó.

Mặt bánh nướng hu hu hai tiếng: "Tao bắt đầu hoài nghi quỷ sinh."

Lăng Thanh Huyền không biết hai con quỷ ở bên ngoài thầm thì cái gì, cô dùng phòng tắm của Hạ Ca sửa sang bản thân lại một chút.

Áo sweater vừa vặn che khuất đầu gối, cô soi gương nhìn một chút.

Trên mặt quả thật trắng đến bất thường, cô liếm liếm môi, trên môi lúc này mới có chút màu sắc.

Cửa sổ bên phòng tắm dám một tờ giấy màu vàng, cô đưa tay ra, ZZ vội vàng ngăn cản【Ký chủ, đừng chạm vào! 】

Nhưng cái gì cũng không phát sinh, Lăng Thanh Huyền bình tĩnh nhìn là bùa, phía trên vẽ chú ngữ kỳ kỳ quái quái.

Tiểu gia hỏa vẽ?

【...Ừ, nhân vật phản diện tự học.】Chuyện này không khoa học. Ký chủ không phải quỷ sao? Thế mà không sợ cái này?

ZZ tò mò 【Ký chủ, ngươi đem bùa ném lên hai tên quỷ kia thử xem.】

Chẳng lẽ nhân vật phản diện bây giờ còn chưa học được bùa phép cơ bản?

Thế là lá bùa kia bị ném đến trên người của mặt bánh nướng. Nó trong nháy mắt cháy đen một mảnh, kêu khóc bảo nam quỷ cứu nó.

"Tổ tông ơi, xin cô gỡ bùa ra đi, cứ như vậy bánh nướng sẽ chết đó."

Nể tình nam quỷ giọng điệu thành khẩn, Lăng Thanh Huyền sâu xa nói: "Nó không phải đã chết rồi sao?"

Nam quỷ: "..."

Bất quá mặt bánh nướng kêu đúng là ầm ĩ, Lăng Thanh Huyền thu lá bùa, lần nữa dán trong phòng tắm.

Mặt bánh nướng hơi thở thoi thóp càng khẳng định cô là lệ quỷ.

"Tổ tông, không biết tiểu ca ca làm gì chọc tới ngài, xin ngài tuyệt đối đừng ăn hắn, hắn là người tốt."

Bọn họ cho rằng Lăng Thanh Huyền theo tới là muốn làm hại Hạ Ca.

Lăng Thanh Huyền thật không nghĩ tới, hai con quỷ này lại cầu xin cho Hạ Ca.

"Người tốt, hương vị nhất định không tồi, các người làm gì được tôi?"

【...Ký chủ, ngươi giỡn thôi phải không?】ZZ hoảng sợợ.

Nam quỷ tựa hồ quyết tâm, bay qua tới: "Tổ tông, tôi đem một nửa tu vi cho cô, làm tùy tùng cho cô, cô đừng ăn Hạ Ca."

Bổn tọa là loại phàm tục cần tu vi của tiểu quỷ sao?

Lăng Thanh Huyền cự tuyệt.

Thế là mặt bánh nướng kể lại chuyện giữa họ và Hạ Ca, hi vọng làm Lăng Thanh Huyền biết được Hạ Ca là người tốt, tuyệt đối không thể ăn.

Mặt bánh nướng là Hạ ca cứu từ trong tay ác quỷ. Nó chỉ còn lại một gương mặt sưng như bánh nướng như vậy. Ân cứu quỷ nhất định phải báo đáp. Cho nên nó ở lại đây, mặc dù Hạ Ca chưa bao giờ để ý đến nó.

Mà nam quỷ kia, kỳ thật là quỷ lười. Nó là một thanh niên ba không, ở trong phòng thuê lười chết, Hạ ca giúp nó nhặt xác. Sau khi biến thành quỷ, nó đi theo Hạ Ca, có chút môn đạo, học được phương pháp tu luyện của quỷ.

Nghe xong, Lăng Thanh Huyền vẻ mặt lạnh nhạt, "Ồ."

Mặt bánh nướng nhăn mặt: "Vậy ngài không ăn tiểu ca ca nữa chứ?"

"Tôi suy nghĩ một chút."

Hai con quỷ trong nháy mắt có sức sống.

Lăng Thanh Huyền chống đầu, nhìn tên dở hơi kia.

Bên cạnh tiểu gia hỏa không người bầu bạn, nhưng có quỷ bầu bạn.

Cũng không quá tịch mịch.

Vấn đề tiếp theo, Lăng Thanh Huyền cầm tiền xuyên qua cửa, ánh nắng chiếu xuống, cô cấp tốc lùi về sau.

...Quên mất hiện tại cô là quỷ, không thể ra nắng.