Nhìn hai tên ma tu cùng cưỡi phi kiếm hướng về đáy hồ, ánh mắt Sùng Lẫm lạnh xuống nhưng hắn luôn không thích xen vào việc của người khác, nên không chặn phi kiếm, chỉ lạnh lùng nói, "Tránh ra!"
Ma tu có vóc dáng nhỏ hơn nhìn lướt qua Sùng Lẫm, không đoán ra thực lực của hắn, liền đại ca, "Đại ca, làm sao đây?"
Ma tu cao to hơn nhìn thoáng qua Sùng Lẫm, lại nhìn hồ, nhỏ giọng nói, "Chúng ta đã theo dõi nữ tu kia ba tháng, hiện tại chính là lúc nữ tu kia suy yếu nhất, không thể phạm sai lầm được, cứ bắt lấy nàng ta trước đã!" Dứt lời, toàn thân khí thế đại thịnh, lấy ra trận kỳ phức tạp, tấn công Sùng Lẫm.
Đúng lúc ma tu động thủ, ánh mắt nhanh chóng lạnh băng, nhưng không động.
Nhìn Sùng Lẫm không động, ma tu thấp nhỏ nhanh chóng lướt ngang đến sau lưng Sùng Lẫm, lưỡi hái giơ lên, muốn đợi hắn phản ứng lui lại thì cho hắn một kích. Chính là, khi hắn dịch chuyển đến sau Sùng Lẫm, phát hiện có pháp khí.
"ĐI!" Sùng Lẫm nâng tay phải vung mạnh, trong chớp nhoáng, trận kỳ trực tiếp bay ngược, đâm vào ngực ma tu cao to, "Phanh" một tiếng, trận kỳ đột nhiên nổ tung, phốc một ngụm máu, pháp khí mãnh liệt đánh sâu vào trực tiếp làm ma tu đó hôn mê.
Tên ma tu nhỏ con hít một hơi khí lạnh, thần sắc hoảng sợ, đang muốn thoái lui. Sùng Lẫm vẫy tay lấy ra phi kiếm, lập tức một tia chớp sắc bén bay ra, xuất hiện trước mặt tên nhỏ con, hắn không kịp phản ứng, trực tiếp bị đánh lên ngực.
"A" Tiếng hét thảm thiết vang động, ngực hắn bị kiếm khí cắt mở, máu tươi đầm đìa, cả người bay ngược ra, té ngã trên đất.
Sùng Lẫm xoay người lạnh lùng nhìn hắn, "Không biết tự lượng sức mình!"
Tên đó sắc mặt trắng bệch, run run thân thể, mãnh liệt sợ hãi, một chiêu trí mạng, hắn đã kinh sợ, cố nén đau quỳ lạy, "Đại nhân, cầu ngài, cầu ngài đừng gϊếŧ ta, đừng gϊếŧ ta, chúng ta nguyện ý hiến cho ngài nữ tu Hợp Hoan Tông kia."
Sùng Lẫm nhìn mặt hồ gợn sóng phập phồng, nhíu mày, "Nữ tu Hợp Hoan Tông?"
"Đúng vậy, đại nhân, kẻ mới đột phá dưới đáy hồ đó chính là nữ tu Hợp Hoan Tông, tuyệt sắc khuynh thành, chúng ta phía trước đã đánh trọng thương nàng ta, tuy rằng nàng ta đột phá, nhưng cũng bị hạ Thôi Tình tán, không những suy yếu bất kham, hơn nữa toàn thân như hỏa, khụ khụ.." Kẻ đó lại một lần phun ra máu tươi, nhìn Sùng Lẫm không biến hóa biểu tình, đáy lòng trầm xuống, nhanh mở miệng, "Đại nhân, nữ tu kia vẫn còn trinh nguyên! Đại nhân, nữ tu Hợp Hoan Tông nguyên âm a, chỉ cần ngài chiếm lấy nàng ta, chẳng khác nào ăn một viên Cửu Chuyển Bồ Đề Đan, không chỉ tăng cảnh giới công pháp, còn..."
"Câm mồm." Đột nhiên, một tiếng phẫn nộ khẽ kêu từ trong hồ truyền đến, ngắt lời tên ma tu, một thân ảnh thanh lệ từ mặt hồ bước ra, nhìn tình cảnh hiện tại, cẩn thận không tới gần bọn họ, do dự nhìn Sùng Lẫm tay cầm phi kiếm, che giấu dung mạo thật.
Sùng Lẫm ngẩng đầu, nhìn Nhiễm Tái Tái, nháy mắt hắn không thể tránh khỏi ngây ngốc một chút. Nữ tu Hợp Hoan Tông theo như hắn biết đều có mỹ mạo, nhưng thiếu nữ trước mắt vẫn ngoài dự đoán, khuôn mặt ngây ngô dị thường tinh xảo tuyệt mỹ, lúc này do dược lực, má hơi đỏ ửng, sóng mắt sương khói lung say lòng người, váy lụa trắng vốn rất bình thường, lại nhờ thân hình quyến rũ cùng vòng eo dị thường mảnh khảnh của chủ nhân mà vô tận quyến rũ dụ hoặc. Lúc này, vì tầm mắt hắn theo bản năng quét khắp người, nàng liền khẩn trương cắn phấn môi tươi mượt, liền làm người ta vô cớ trong lòng phát ngứa.
Sùng Lẫm khống chế tầm mắt, lễ phép dừng lại ở ấn đường của nàng, nhàn nhạt nói, "Ta chỉ là đi ngang qua ~"