Lăng Tiêu nhìn cô gái nhỏ đối diện rõ ràng không yên lòng, "Sao thế Tái Tái? Không thích ăn sao?"
Nhiễm Tái Tái nhìn đồ ăn trên bàn sắc hương vị đều đủ, khẽ lắc đầu, "Không có..." Cảm giác mắt chàng trai ân cần, buông nĩa, "Là tớ nhớ anh trai tớ!"
Lăng Tiêu trong lòng hơi chát chát, "Nghe nói huấn luyện viên Nghiêm đã thông qua Ưng chiến tuyển bạt, đang phong bế huấn luyện. Kỳ thật nếu cậu lấy thân phận phù sư mở miệng, huấn luyện có thể miễn trừ, cậu có thể nhìn thấy anh ấy."
"Không!" Nhiễm Tái Tái thở dài "Như thế anh tớ sẽ tức giận." Cô bỏ lệnh giới Nghiêm Nhất Huân, anh là người kiêu ngạo như thế, sẽ không muốn vì một cô gái được hưởng đặc quyền. "Đúng rồi, Lăng Tiêu, cám ơn cậu tặng tớ phòng nhỏ kia, còn tìm nhiều hạt giống trân quý cho tớ, tớ rất thích."
Lăng Tiêu nhặt mứt hoa quả, đưa tới trước mặt cô, nhìn cô gái rốt cục mở miệng nhấm nháp, nhếch khóe miệng, "Cái kia là thay mặt Lăng gia tặng, cậu cứu tính mạng tớ, lại vì tớ trở thành ngự dụng phù sư cho nhà tớ, mấy chuyện đó là nên thôi. Lại nói tớ có thể trở thành người thừa kế Lăng gia, nguyên nhân một nửa là có cậu cùng lão sư cậu duy trì!"
Nhiễm Tái Tái cho Lăng Tiêu một nụ cười xán lạn, "Tớ đương nhiên ủng hộ cậu a, phù sa không lưu ruộng người ngoài, chúng ta là chiến hữu cùng bằng hữu tốt nhất~"
Lăng Tiêu thả chân tay có chút căng cứng, đúng vậy a, bọn họ chỉ là bằng hữu! Anh thật hối hận lúc ấy nhìn thấy cô không ra tay tranh thủ... Đợi đến anh rốt cục thấy rõ lòng mình, anh đã sớm đã mất đi cơ hội...
... Thời gian cực nhanh một năm sau.
Tổng huấn luyện viên hài lòng mỉm cười nhìn bốn người đàn ông khí thế lăng lệ trước mặt, "Chúc mừng tổ A các cậu được phân đến thủ hộ cấp một!"
Mở máy chiếu trên cổ tay, phóng đại hình ảnh, tiếp tục nói, "Nhiệm vụ đã phân phối, lần này tổ A các cậu bảo vệ một nữ phù sư tân tấn của hiệp hội. Bình thường phù sư mới đẳng cấp thấp nhiều nhất phân tổ C bảo hộ, nhưng vì phù sư này sẽ cống hiến to lớn, hiệp hội phù sư đặc biệt vì cô xin tổ A cao cấp nhất, phía trên đã phê chuẩn."
Tổng huấn luyện viên nhấn mật mã, bên người mấy chàng trai tự động có một đồng hồ tinh xảo, "Đây là trang bị truyền tin của các cậu, từ hôm nay trở đi bốn người các cậu Ma ưng chiến sĩ ưu tú nhất sẽ trở thành thủ hộ giả vĩnh viễn của tân tấn phù sư này, mà người thủ hộ thứ nhất sẽ do Nghiêm Nhất Huân đảm nhiệm, ba người còn lại là thủ hộ giả ẩn hình."
Nghiêm Nhất Huân cầm thiết bị thông tin nghe vậy khẽ nhíu mày, "Trưởng quan, thủ hộ giả thứ nhất không phải cần thϊếp thân thủ hộ sao, tôi đã sắp thành hôn không thích hợp."
Tổng huấn luyện viên ý vị thâm trường vỗ bờ vai anh, "Nhất Huân, tuyển cậu làm thủ hộ giả thứ nhất đầu tiên là vì cậu có ưng nhãn đặc thù, có thể tùy thời phát giác hoàn cảnh, có thể dự báo nguy hiểm; thứ hai là vì với phù sư này... Cậu là thích hợp nhất làm thủ hộ giả thϊếp thân ngoài sáng, đồng thời sẽ không chậm trễ chuyện cậu thành hôn, tiểu tử cậu về sau liền cảm tạ tôi đi, ha ha ——" Nghiêm Nhất Huân hơi nghi hoặc một chút, tổng huấn luyện viên khôi phục nghiêm túc, đưa một phù thẻ thủ hộ, "Cất kỹ, đây là chìa khóa các cậu vào kết giới. Thượng cấp mệnh lệnh sẽ không sửa đổi, tổ A chuẩn bị sẵn sàng, lập tức xuất phát!"
Nghiêm Nhất Huân thu phù thẻ, bất đắc dĩ hành lễ, "Rõ!"
Sau một tiếng, bọn họ lên xe tới cửa một trang viên biệt thự lịch sự tao nhã, thủ vệ trang viên biệt thự nhìn huy chương của mấy người mới cho đi. Trong biệt thự cây cối tươi tốt, sắc màu rực rỡ, hành lang cùng toàn bộ cách cục kết hợp, hiện ra không khí lãng mạn ấm áp, đặt mình vào đó thoáng như cách xa tất cả phiền nhiễu huyên náo, yên tĩnh sâu thẳm cảm thụ khiến nhân thần trì. Mấy người đàn ông liếc nhau một cái, ánh mắt khác nhau. Bình thường nhìn nơi một người ở liền biết tính cách của người này, trang viên tinh xảo bố trí, bọn họ suy đoán người bọn họ bảo vệ hẳn là một cô gái nội tâm yên tĩnh, phong hoa tuyệt thế.
"Tôi cứ nghĩ phù sư tuổi trẻ đã cống hiến cho hiệp hội phù sư sẽ là một cô gái ngang ngược bốc đồng đó, nhìn không phải!" Chiến Minh mặt không thay đổi nhíu nhíu mày.
"Tốt nhất là một vị đại mỹ nữ ha ha." Xích Hoàng có chút tà khí cười.
"Đại mỹ nữ thì sao, là phù sư a, cậu cho rằng cậu có thể lên a." Sầm Phong liếc Xích Hoàng hoa si một cái.
Ánh mắt Nghiêm Nhất Huân lạnh lùng đảo qua, "Ngậm miệng! Thân phận chúng ta giờ là gì, thu cái miệng các cậu càn quấy cho tôi!"
Xích Hoàng Sầm Phong cũng kịp phản ứng lời của bọn họ có chút quá phận, tội khinh nhờn phù sư rất lớn, hai người lập tức khôi phục thái độ nghiêm cẩn, ánh mắt đoan chính, "Vâng, tổ trưởng!"