Thời gian qua nhanh, thấm thoắt, nửa năm đi qua.
Trong sân trại huấn luyện tân binh. "Chú ý, toàn thể, nghỉ!"
Đội ngũ đều nhịp, đoàn trưởng hài lòng nhẹ gật đầu, trầm giọng nói, "Qua một năm rèn luyện, các cô cậu rất nhiều người đều biến hóa nghiêng trời lệch đất, hôm nay liền kiểm nghiệm thành tích của các cô cậu."
"Lần này khảo hạch, việt dã bảy ngày trong rừng rậm 200ha, trong lúc đó, tôi sẽ cùng các tổng huấn luyện viên phái người gia cường tiến hành bao vây chặn đánh các cô cậu, hi vọng các cô cậu đều chạy nhanh." Đoàn trưởng trung niên nhìn các nữ binh, tiếp tục nói: "Lần này nữ binh không đơn độc khảo hạch, mà thống nhất nam nữ binh phối hợp, một nam một nữ 2 người một tổ, mỗi người trang bị: Một GPS, một khẩu súng có ba phát đạn, một dao găm dã chiến, một phần thực phẩm dã chiến, 2 bọc nhỏ muối, ấm nước, bút chặn đánh, cộng thêm một thẻ tín hiệu đặc thù."
"Yêu cầu: Bảy ngày sau sáu giờ tối đến mục tiêu chỉ định, tổ đến trong thời gian ngắn nhất chưa thụ thương ưu tú nhất. Nếu không kiên trì nổi hoặc là không thể chống cự được dã thú, các cô cậu có thể kích hoạt thẻ tín hiệu, sẽ có nhân viên y tế thuấn di đến chỗ các cô cậu giải quyết vấn đề."
Nói rõ xong, đoàn trưởng trung niên cao giọng hỏi thăm, "Còn vấn đề gì không?"
Phía dưới tự nhiên không ai nói gì, đoàn trưởng liền trực tiếp để mấy sĩ quan đưa các học viên mới đến kho lĩnh trang bị. Sau đó nhanh chóng đơn giản tiến hành phân tổ, bọn họ được xe quân dụng đưa về mục đích.
Nhiễm Tái Tái nhìn chàng trai lãnh ý xác thực vô cùng tuấn mỹ được phân đến bên mình, "Lăng Tiêu, anh hối lộ huấn luyện viên à?"
Lăng Tiêu nhìn sang cô gái bên cạnh, giọng nói nhàn nhạt, "Lúc đi, huấn luyện viên Nghiêm giao cô cho tôi!"
"Vâng, anh vất vả rồi!" Chàng trai mặc dù ngữ khí vì trách nhiệm mà miễn cưỡng không thôi, nhưng Nhiễm Tái Tái cười, anh chàng này quen rồi liền biết, anh ấy khi quan tâm người khác luôn luôn che chở.
Xe đi trong núi tiếp gần hai giờ, về sau liền đưa bọn họ từng nhóm xuống. Nhiễm Tái Tái cùng Lăng Tiêu giống các tổ khác sau khi xuống xe liền nhanh chóng chạy vào rừng, bọn họ đều muốn thừa dịp không bị truy kích chạy xa một chút. Cứ như vậy, hai người chạy trong rừng cây tươi tốt khoảng chừng hai giờ, lại không ngừng đi tiếp một giờ mới dừng lại, cẩn thận ẩn nấp bên đại thụ, nghỉ ngơi qua loa.
Nhiễm Tái Tái mở GPS trên cổ tay, sau đó ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh chung quanh, "Mục tiêu của chúng ta ở hướng mười một giờ, tôi hơi khát, chúng ta theo mục đích, trước tìm nguồn nước lại nghỉ ngơi đi!"
"Ừm." Lăng Tiêu nhẹ gật đầu.
Sau hai giờ, trời có chút mờ tối, bọn họ theo chỉ đạo trong huấn luyện dã chiến trước đây tìm được một dòng suối nhỏ thanh tịnh.
Nhiễm Tái Tái vốc nước trên mặt mình, hưởng thụ thở dài ra một hơi.
Lúc này, hoàng hôn vẩy vào suối nhỏ thanh tịnh, ánh sáng màu quýt giống rất nhiều kim vàng chỉ bạc theo sóng nước đung đưa. Mà cô cái bên dòng suối như bị ánh kim sắc phủ thêm một tầng sa y, thoạt nhìn ôn nhu mỹ lệ, khiến cho người lưu luyến quên về. Lăng Tiêu tâm lung lay theo sóng nước, nhìn cô hơi thở dồn dập, tóc dài mồ hôi ẩm ướt gương mặt, ngữ khí mềm hóa, "Cô nghỉ ngơi trước, tôi đi tìm đồ ăn."
Nhiễm Tái Tái cuộn tay áo lên, lộ ra một đoạn cánh tay nhỏ nhuận như mỡ đông, lấy nước, quay đầu chớp mắt, "Ừm, vậy thì cám ơn Lăng thiếu ~ "
Lăng Tiêu mặt không thay đổi thu tầm mắt lại, nắm dao găm trong tay, đưa tay, lần nữa xác nhận tọa độ GPS, quay người chui vào trong rừng.