Hệ Thống Tung Hoành Dị Giới

Chương 7: Thân phận mới




Một hồi sau, ông lão mang Minh đến một ngôi thành rộng lớn, thành này có tên Bạch Vũ. Lúc này, nhìn Minh như đang ngủ nhưng thực tế là cậu đang vào phòng tập ở hệ thống để rèn luyện. Ông lão không thể nhận ra được cảnh giới của Minh cũng do hệ thống có chức năng ẩn giấu tu vi nên ông cũng chỉ cảm thấy cậu như một người bình thường mà thôi.

Thành Bạch Vũ là một ngôi thành lớn nhất thuộc đế quốc Linh Vũ. Là trung tâm quốc gia, thành Bạch vũ có dân số đến hàng tỷ người. Trong thành có 5 đại gia tộc tọa trấn gồm có Hoàng gia, Trần gia, Lê gia, Lý gia và Lâm gia. Vua của đế quốc Linh Vũ là người của Lý gia. Các gia tộc trong thành thường đối chọi nhau khá gay gắt.

Các phe phái này đấu với nhau cũng do nơi đây có một hang động thần bí, người vào trong đó tu luyện 1 ngày thì bằng người bên ngoài tu luyện 1 năm. Hàng năm hang động sẽ được mở 1 lần, chỉ cho phép người dưới tu vi võ ( linh) sư vào tu luyện, trên cảnh giới võ(linh) sư thì tự động bị đẩy ra ngoài. Tối đa 10 danh ngạch vì vậy các gia tộc tranh giành rất gay gắt.

Do hang động đó nằm ở khu vực hoàng cung nên Lý gia mỗi năm có thể đưa 3 người vào tu luyện mà không cần thi đấu, 7 danh ngạch còn lại lần lượt là 4 đại gia tộc và các gia tộc nhỏ khác tranh giành nhau. Đa phần 4 đại gia tộc sẽ chiếm được 6 danh ngạch.

Gia tộc xếp thứ nhất được vào 3 người, thứ 2 được vào 2 người và 2 gia tộc xếp hạng cuối cùng mỗi gia tộc được vào 1 người.

Đến cửa Hoàng gia, hộ vệ canh cửa vội vàng quỳ xuống, lão phất tay rồi đi vào trong. Hai tên hộ vệ nhìn thấy Hoàng Minh nằm trong lòng lão gia chủ thì thấy rất lạ, không biết thằng nhóc đó là ai.

Vừa qua cửa chính, con cháu trong gia tộc đã đến đầy sân chào đón lão trở về. Lão chính là Hoàng Thái, lão tộc trưởng của Hoàng gia, thực lực đạt tới Võ Tôn nhị trọng, là một người có tu vi hàng đầu tại thành Bạch Vũ. Hoàng gia là một gia tộc lâu đời, từ xa xưa lão tổ tông đã có huấn thị rằng con cháu trong tộc không được phép tranh đấu nội bộ, nếu vi phạm sẽ bị phế tu vi và đuổi khỏi ra tộc, vì vậy mà Hoàng gia nghiễm nhiên trở thành gia tộc đoàn kết nhất trong Linh Vũ đế quốc.

Đám con cháu nhìn thấy lão đều ánh lên vẻ hâm mộ, đồng loạt quỳ xuống hô to:

- Tham kiến lão tộc trưởng.

Lão mỉm cười gật gật đầu xem chừng rất thỏa mãn. Tiếng hô to làm cho Hoàng Minh tỉnh dậy, hắn thấy ở đây có rất nhiều người, phải lên đến 200 người, đa phần tuổi từ 6 đến 12, cảnh giới cao nhất ở đây là võ sĩ nhất trọng, một vài người là võ đồ cửu trọng. Xem ra trong đám nhóc này cũng có không ít thiên tài đây- Hắn thầm nghĩ.

- Tham kiến phụ thân.

Người vừa lên tiếng là Hoàng Hùng, hiện tại là gia chủ của Hoàng gia, là một thiên tài trong Bạch Vũ thành, mới chỉ hơn 30 tuổi đã có tu vi võ tướng ngũ trọng, tương lai sẽ trở thành cường giả một phương.

- Được rồi, mọi người cũng lui đi, Hùng nhi, con sắp xếp người hầu đưa tiểu tử này đi thay đồ rồi nghỉ ngơi đi.

- Vâng thưa phụ thân.

Lão tộc trưởng Hoàng Thái đi vào trong nhà, Hoàng Hùng cũng đi theo sau, vừa vào đến nơi, hắn không nhịn được hỏi:

- Thằng bé đó là sao vậy thưa cha?

- Nó là do ta phát hiện được trong lúc đuổi theo tên sát thủ kia. Cả làng của đứa bé đó bị thổ phỉ cướp, nó may mắn vào rừng chơi nên sống sót. Ta thấy thương nó lên mang về đây, con sắp xếp cho nó làm thư đồng của Thúy Nhi.

- Vâng. Phụ thân có biết ai đã ra tay ám sát Thúy Nhi không?

- Không, tên sát thủ đó là người của Thiên Sát các, hành động rất dứt khoát, bị ta tóm hắn đã tự sát rồi. Cũng may Thiên Sát các có quy củ, ám sát 1 lần không thành sẽ không ám sát lại nữa vì vậy cũng đỡ lo hơn. Nhưng cũng không thể nới nỏng phòng bị, kẻ địch muốn ám toán Thúy Nhi có thể sẽ thuê sát thủ mới vì vậy cần phải thủ hộ con bé mọi lúc. Con bé mới 10 tuổi mà đã là linh sĩ tam trọng, đúng là thiên tài ngàn năm có một của Hoàng gia ta, phải bảo hộ nó chu toàn dù bất cứ giá nào.

- Vâng phụ thân, con sẽ cử thêm nhân thủ bảo vệ con bé. Nếu không còn việc gì con xin cáo lui.

...

Cốc cốc cốc...

Tiếng gõ cửa đánh thức Minh dậy sau giấc ngủ dài, hắn đứng lên đi ra mở cửa thì thấy người tới là người hôm qua đưa hắn đến đây, hắn hiếu kỳ hỏi:

- Xin chào tỷ tỷ, tỷ tìm ta có việc gì không vậy?

- Gia chủ muốn gặp đệ, đệ đi theo ta.

Đi được 1 đoạn hắn quay qua hỏi “ Tỷ có biết gia chủ tìm ta có chuyện gì không?”

“ Cái này ta cũng không biết ”

Minh thấy vậy cũng không hỏi nữa mà im lặng ngắm nhìn xung quanh. Hôm qua do quá mệt nên không có thời gian tham quan, hôm nay được thấy hoàn cảnh nơi đây hắn thật sự quá rung động.

Nơi này rất rộng, đình đài lầu các nối liền nhau không ngớt, các ngôi nhà ở đây được thiết kế theo kiểu nhà cổ ở Trung Quốc. Hắn chưa bao giờ được nhìn thấy những thứ này nên xem rất hứng thú.

Đi qua một bãi đất trống rộng lớn, hắn thấy trên bãi có rất nhiều những đứa trẻ đang luyện võ, cũng có 1 số đang ngồi trên đất tu luyện...

Đi một hồi hắn được dẫn tới một biệt viện rộng lớn, hắn chưa từng thấy ngôi nhà nào lớn như vậy, xung quanh trồng đầy hoa cỏ, cả một vùng được mùi của thiên nhiên bao phủ làm con người ta cảm thấy thư sướng.

- Thưa gia chủ, nô tỳ đã dẫn người tới.

- Đưa nó vào đây, ngươi lui ra trước đi

Một người đàn ông khoảng 50 tuổi đi ra dẫn Hoàng Minh vào nhà, vào trong nhà hắn thấy có 1 người đó là gia chủ Hoàng gia Hoàng Hùng. Hoàng Hùng đang uống trà thấy Hoàng Minh vào thì đặt chén trà xuống rồi dò xét Hoàng Minh.

- Ngươi là Hoàng Minh? Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

- Thưa gia chủ, ta là Hoàng Minh, năm nay được 5 tuổi.

- 5 tuổi sao. 5 tuổi thì chưa thể tu luyện được. Ngươi hãy tạm thời làm thư đồng của con gái ta, đến năm sau khi ngươi được 6 tuổi ta sẽ cho ngươi tu luyện.

- Dạ vâng thưa gia chủ.

- Không còn việc gì nữa, ngươi lui đi.