Hiện tại, mặc dù Mỹ Đỗ Toa trong miệng nói khuất phục vì tộc nhân nhưng Lăng Thiên tạm thời vẫn chưa thể tin tưởng nàng hoàn toàn.
Phải biết, nhân tộc cùng xà nhân tộc đã đấu với nhau hàng trăm năm, làm sao có thể vì một cường giả nhân tộc phủ xuống mà lựa chọn làm nô tì cho được?
Hiện tại, Lăng Thiên hắn cần một câu trả lời thích đáng, và hắn sẽ tự mình đi tìm câu trả lời này!
Lãnh địa xà nhân tộc!
Lăng Thiên trước hết dẫn theo 2 nàng trở về đây, một phần là để cho Mỹ Đỗ Toa có thể bàn giao lại công chuyện trước khi rời đi, một phần cũng là để cho hắn nghiệm chứng một vài thứ.
-"Nữ vương đại nhân, Nguyệt Mị đại nhân đã trở về?" Mọt tên xà nhân nam tính bò tới, khom người chào đón.
Mỹ Đỗ Toa gật đầu, nàng cần phải mau chóng triệu tập 7 thủ lĩnh xà nhân tộc còn lại tới một cách nhanh chóng nhất.
Đi phía sau 2 nàng, Lăng Thiên thong thả mà đi tới, thỉnh thoảng hắn còn đánh giá bờ mông rắn của Nguyệt Mị khi đang bò rồi tưởng tượng hình dáng của nó sẽ như thế nào khi lên giường.
Nhìn thấy Lăng Thiên không kiêng nể gì mà săm soi Nguyệt Mị, tên xà nhân tộc nam tính kia liền tức giận quát:"Nhân tộc hả đẳng, ai cho phép người dám ngẩng đầu nhìn Nguyệt Mị đại nhân, mau mau quỳ xuống!"
Nói xong, hắn liền vung tay, định chọc cái vũ khí hình dạng giống ngọn đinh ba về phía đôi mắt của Lăng Thiên hòng chọc mù mắt hắn.
Nguyệt Mị cùng Mỹ Đỗ Toa thấy thế, có chút hốt hoảng, phải biết tên nhân tộc phía sau chính là một trong những cường giả đỉnh tiêm của đại lục, không thể để hắn tức giận được.
-"Dừng tay, ngươi dám-" Mỹ Đỗ Toa quát lên, nhưng không chờ nàng ra tay, Lăng Thiên đôi mắt lúc này trầm xuống, miệng lẩm bẩm:"Rác rưởi!"
Ngay lập tức, tên xà nhân tộc nam tính kia nổ tung thành một búng máu, chết không thể chết lại.
Biến cố đột nhiên xảy ra thu hút vô số xà nhân tộc bò lại, cả đám sau khi chứng kiến đồng tộc mình bị một tên nhân loại chém giết liền vô cùng căm phẫn, chỉ chờ đợi lệnh của Mỹ Đỗ Toa là sẽ nhanh chóng lao vào, băm thây từng đoạn Lăng Thiên ra.
-"Tất cả các ngươi, mau cút ngay!" Mỹ Đỗ Toa quát lớn, ngay lập tức khí thế nữ vương từ trên người nàng toát ra, áp đảo toàn bộ đám xà nhân tộc còn lại.
Một tên đội trưởng không nhịn được cúi đầu dò hỏi nói:"Nữ vương, hắn là nhân tộc, tại sao lại để hắn chém giết đồng tộc chúng ta?"
-"Ý của ta các ngươi còn dám thắc mắc, mau cút nếu không ngươi sẽ là kẻ tiếp theo phải chết!" Mỹ Đỗ Toa ánh mắt tràn đầy sát khí.
Thực chất, nàng đang muốn bảo vệ đám tộc nhân của mình, bởi lúc này có lẽ sẽ chỉ có một, hai người bị giết, nhưng nếu để Lăng Thiên tức giận thì hậu quả sẽ khôn lường.
Tên xà nhân tộc đội trưởng kia cúi đầu, không dám ho he điều gì, nhưng trong ánh mắt hắn lại lóe lên một tia tức giận. Tại sao? Vì lí do gì mà nữ vương lại bao che cho một tên nhân tộc? Chả nhẽ ngài lại quên mất mối thâm thù của 2 đại tộc chúng ta ư?
Không chỉ có hắn nghĩ điều đó, toàn bộ những tên xà nhân tộc hạ tràng cũng đều có cùng suy nghĩ như vậy. Tất cả bọn hắn đều tràn đầy nghi hoặc, thắc mắc tại sao nữ vương lại hành động như thế.
Bên cạnh, Nguyệt Mị cũng chỉ biết cúi đầu, nàng biết Mỹ Đỗ Toa làm như thế chính là tốt cho họ, nhưng nàng không dám mở lời, bởi lẽ cho dù có nói e rằng cũng chẳng ai tin và chẳng ai muốn tin!
Đuổi đi một đám xà nhân, thế rồi, Mỹ Đỗ Toa dẫn đường, mang theo Lăng Thiên trở lại đại điện của xà nhân tộc, đồng thời sai xử Nguyệt Mị triệu hoán 7 đại thủ lĩnh còn lại khác.
Đang lúc Mỹ Đỗ Toa định ngồi vào vương tọa thân quen kia thì một giọng nói vang lên:"Không được, nàng phải biết thân biết phận rồi chứ!"
Mỹ Đỗ Toa ngoái đầu lại, thấy Lăng Thiên như cười mà không cười nói. Ánh mắt nàng có hơi chút nhíu lại, nhưng vẫn bình tĩnh nói:"Là ta quên, mời đại nhân ngồi!"
Lăng Thiên mỉm cười, hắn từ từ bước tới, vắt chân lên ngồi vào vương tọa của Mỹ Đỗ Toa...
Một lúc sau, toàn bộ bát đại thủ lĩnh của xà nhân tộc đã xuất hiện, trừ Nguyệt Mị ra, cả đám đều vô cùng nghi hoặc, tại sao nữ vương đại nhân lại triệu tập bọn hắn lúc này.
Nhìn lên vị trí phía trên đại điện, trong tầm mắt của bát đại thủ lĩnh không phải là một vị nữ vương xinh đẹp đang ngồi, trái lại là một tên nhân tộc ngồi vắt chân ở đó, điều này không khác gì một sự sỉ nhục đối với xà nhân tộc!
Mặc Ba Tư, một trong bát đại thủ lĩnh đồng thời cũng là tộc trưởng của Mặc Xà bộ lạc vô cùng nghi hoặc, nhưng thấy Mỹ Đỗ Toa vẫn đang đứng bên cạnh tên nhân tộc đó, cuối cùng cũng nhịn được xuất thủ, khom người dò hỏi:"Nữ vương tôn quý, vì lí do gì mà ngài lại triệu tập chúng ta tới đây? Và tên nhân tộc rác rưởi kia làm gì ở trên đó?"
Lần này, không còn kịp chờ Mỹ Đỗ Toa mở miệng, Lăng Thiên đã ngay lập tức nói:"Mở miệng ra là một tiếng rác rưởi nọ, rác rưởi kia, ai cho ngươi lá gan này vậy?"
Nói xong điêu đó, hắn phất tay một tiếng, một ngọn lửa đỏ thẫm bỗng chốc xuất hiện, chỉ phút chốc đã thiêu đốt tên Mặc Ba Tư kia.
"Aaaaaaa, nữ vương đại nhân cứu ta!" Mặc Ba Tư hét lên.
Biến cố xảy ra làm cả đám thủ lĩnh vô cùng sửng sốt, một tên trong đó định lao tới, dập tắt lửa trên người Mặc Ba Tư ra thì Nguyệt Mị liền ngăn cản:"Đừng chạm vào, nó là dị hỏa, không thể dập tắt bằng cách thông thường được!"
-"Dị hỏa?" Một tên thủ lĩnh khác nghi hoặc.
Nguyệt Mị gật đầu, thứ uy lực, màu sắc cũng như sức nóng này nàng đã quá quen thuộc rồi, chỉ vài giờ trước đó, nàng cùng nữ vương đại nhân còn đang chiến đấu vì nó cơ mà...
Long Phượng Diễm - dị hỏa bảng xếp thứ 20!
Ngọn lửa cứ thế thiêu đốt hòa lẫn trong tiếng thét thê thảm của Mặc Ba Tư. Vài phút sau, ngọn lửa dập tắt, chỉ còn lại thân xác của một tên xà nhân, mơ hồ nhìn thấy rõ chiếc đuôi rắn còn xót lại trong khi phía tên đã hoàn toàn biến thành tro bụi.
Xà nhân tộc đa số đều mang thuộc tính âm hàn, thế nên đối mặt với dị hỏa mang thuộc tính nóng bỏng, cả đám hầu như đều gặp khắc tinh!
Không có ai lao vào cứu giúp Mặc Ba Tư, cả đám chỉ dám nhìn chằm chằm về phía Lăng Thiên, ánh mắt vô cùng phẫn nộ.
Mỹ Đỗ Toa trầm mặc, chỉ thoáng chốc nàng lại mất đi một tên thủ lĩnh. Nếu cứ để tình trạng này tiếp tục, dưới trướng nàng sẽ chẳng còn một tên đấu vương cường giả nào nữa.
-Đại nhân, ngài-" Mỹ Đỗ Toa quay sang nhìn Lăng Thiên định nói gì đó, nhưng ngay lập tức lại bị hắn cắt đứt:"Hiện giờ ta đang rất bực bội, thế nên tốt nhất là nàng lên ngậm miệng lại đi!"
Thỉnh thoảng đóng chút vai phản diện cũng vui. Ác ma hắn không phải diễn, nhưng thánh mẫu hắn phải vào vai...
Nói xong, hắn một tay kéo Mỹ Đỗ Toa vào lòng, một tay ôm lấy bờ eo thon gọn, một tay để lên bầu vú căng tròn trong khi chiếc đuôi tím dài của nàng thì hắn vắt bừa sang một bên thành ghế.
Bị Lăng Thiên hành động vô lễ, Mỹ Đỗ Toa căm phẫn, theo bản năng định giơ tay một chưởng về phía hắn, nhưng rồi Lăng Thiên nhìn nàng cười nói:"Cứ thử tiếp tục đi, để ta xem xà nhân tộc sẽ còn bao nhiêu người sống sót nữa?"
Lăng Thiên nói như thế không khác gì con dao găm đâm thẳng về phía con tim của Mỹ Đỗ Toa, bàn tay nàng lúc này dừng lại trên không, nhưng không thể tiếp tục tiến tới mà đành thả lỏng xuống.
Đám thủ lĩnh còn lại nhìn thấy một tên nhân tộc dám khi nhục nữ vương của mình, cả đám liền ngay lập tức rút vũ khí ra, khí tức của Vũ Vương càn quét khắp đại điện.
-"Không được, tất cả mau bỏ vũ khí xuống!" Nguyệt Mị bên cạnh lo lắng hét lên.
-"Nguyệt Mị, chả nhẽ ngươi cùng một giuộc với hắn? Ngươi phản bội đồng tộc, đầu quân cho đám nhân tộc ti tiện kia?" Viêm Thứ - tộc trưởng của Hỏa Xà bộ lạc nhìn nàng, ánh mắt lạnh như băng chất vấn.
Nguyệt Mị muốn giải thích, nhưng nàng lại chẳng biết nói cái gì, chỉ đành trầm mặc xuống, điều này lại càng làm cho đám thủ lĩnh khác cảm thấy phẫn nộ hơn.
-"Phiền phức!" Lăng Thiên lại phất tay lần nữa, tên Viêm Thứ kia ngay lập tức trên người lại dấy lên một đóa dị hỏa, lần này thay vì là ngọn lửa đỏ thẫm thì hắn lại dính ngọn lửa màu xanh lam.
Cốt Linh Lãnh Hỏa - dị hỏa bảng thứ 11.
Không biết là hắn may mắn hay đen đủi hơn tên Mặc Ba Tư trước đó, lần này hắn chết còn chưa kịp kêu lên một tiếng, toàn thân đã bị đông cứng bơi băng hàn.
-"Lại- Lại một đóa dị hỏa nữa ư?" Trong lòng Lăng Thiên, Mỹ Đỗ Toa có chút run rẩy, sau đó quay sang nhìn Lăng Thiên, ánh mắt hiện lên một sự kinh hoàng.
Chả nhẽ, đây chính là kiếp nạn của ta và xà nhân tộc hay sao?