Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Tình Yêu Của Hải Tặc

Chương 55: Mùi gì vậy?




Chương 55: Mùi gì vậy?

Trường lực hút gia tăng này, còn kinh khủng hơn nhiều so với hiệu quả mà mình dự đoán.

Vốn trong dự tính của Noxia, với thể chất biến thái của mình, chỉ cần không điều chỉnh ngưỡng trọng lực lên trên 10 lần, thì sẽ không có vấn đề gì.

Dù sao thì các phi hành gia ở thế giới trước, bản chất chung quy cũng chỉ là người bình thường mà thôi, sau khi trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, đều có thể hoàn thành công việc bình thường trong môi trường trọng lực khoảng 5 lần.

Nhưng không ngờ rằng, chỉ là tăng trọng lực lên 8 lần, cậu đã gần như sắp hôn mê rồi, cho dù bây giờ giảm xuống còn 6 lần, cũng vẫn thở dốc gấp gáp, hành động cực kỳ khó khăn.

Có lẽ điều này liên quan đến việc trọng lực của thế giới hải tặc, bản thân đã khác biệt với Trái Đất?

Cơ số càng lớn, sau khi tăng gấp đôi, chênh lệch cũng càng lớn?

-- Cậu không chắc chắn lắm, nhưng có một điều không còn nghi ngờ gì nữa.

Dưới tác dụng của trường lực, tim, phổi, lá lách... tất cả các cơ quan nội tạng, thậm chí cả mạch máu, xương cốt trải khắp toàn thân, đều đang ở trong trạng thái luyện tập chịu tải.

Chỉ cần có thể kiên trì được, lâu dần, lợi ích tăng cường thể chất, chắc chắn là những phương thức chịu tải thông thường, ví dụ như buộc chân, quả cầu sắt, tạ đòn,... dù thế nào cũng không thể so sánh được.

"Trước mắt cứ 6 lần trọng lực đi."

Noxia thở ra một hơi, khởi động làm nóng người một chút, liền bắt đầu luyện tập thường ngày quen thuộc, "Đợi khi nào hoàn toàn thích ứng được, lại từ từ điều chỉnh ngưỡng lên!"

Tuần tự tăng tiến, từng bước một.

Dưới sự gia trì của cả hai buff thẻ tăng tốc và trường lực hút gia tăng, Noxia rất mong chờ đến ngày mình tốt nghiệp, mình có thể thích ứng được môi trường trọng lực gấp bao nhiêu lần, mà khi đó sức mạnh thể xác, rốt cuộc sẽ kinh khủng đến mức nào!

Đầu tiên là chạy chậm xung quanh phòng huấn luyện rộng lớn, sau khi dần thích ứng được với tư thế và nhịp điệu chạy bộ dưới trọng lực tăng gấp bội, liền từng bước tăng tốc.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Noxia đã có thể chạy với tốc độ hơn 10 mét mỗi giây, đồng thời duy trì nhịp thở đều đặn.

Mà đây, chỉ mới là khởi động mà thôi.

Tiếp theo là các kiểu chống đẩy quen thuộc, cùng với việc luyện tập lục thức và các kỹ năng thể thuật khác, người ngoài nhìn vào có vẻ khô khan và nhàm chán, nhưng Noxia lại vô cùng thích thú.

-- Cái cảm giác có thể từng chút một, cảm nhận rõ ràng bản thân dần trở nên mạnh mẽ hơn này, thật sự quá đã!

Trước đây vậy mà còn cảm thấy tán tỉnh gái đẹp, có xu hướng trở thành sở thích hàng đầu, bây giờ xem ra, quả nhiên đó đều là ảo giác cả.

Chỉ có điên cuồng tu hành, mới là tình yêu của cậu!



"Ba nghìn lẻ một, ba nghìn lẻ hai, ba nghìn lẻ ba..."

Mồ hôi như thác đổ, làm ướt đẫm cả mặt đất.

Lúc đang thử nghiệm xem mình hiện tại có thể chống đẩy một tay được bao nhiêu cái trong môi trường trọng lực tăng gấp bội, thì bóng dáng của Shiryu và Rocinante cũng xuất hiện trong phòng huấn luyện rộng rãi.

Hai người họ liếc nhìn Noxia đang mồ hôi nhễ nhại, không chào hỏi, mỗi người tự tìm một góc trống, cũng im lặng bắt đầu luyện tập.

Bị mình kích thích rồi à?

Noxia chú ý tới cảnh này, không nhịn được cười thầm.

Hai tên này rõ ràng hôm qua đã hao hết thể lực, lẽ ra sau khi ăn sáng xong, nên về phòng nghỉ ngơi như các tân binh khác mới đúng.

Kết quả bây giờ cũng chạy đến luyện tập từ sáng sớm, xem ra những lời muốn phấn đấu mà lúc sáng ở nhà ăn đã nói, thật sự không phải là nói suông.

Đáng tiếc thật...

Nhớ lại những lời buổi sáng Shiryu nói, muốn giành lại vị trí thứ nhất, Noxia không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

Có trường lực hút gia tăng loại đạo cụ cấp BUG này, cho dù lùi một vạn bước mà nói, sau này cậu mỗi ngày chỉ tu luyện hai tiếng, thì người bạn vốn nên vững vàng đứng nhất đồng khóa này, cũng không có hy vọng đuổi kịp cậu...

Doanh trại tinh nhuệ của bộ tổng bộ khóa này, định trước sau này mỗi lần sát hạch, đều sẽ do cậu độc chiếm vị trí quán quân!

...

Đối với Noxia mà nói, thời gian tu luyện vui vẻ, luôn trôi qua rất nhanh.

Không biết từ lúc nào, trời đã tối.

Bên ngoài cửa sổ đã là một màu mực đen như mực, mà Noxia ngoại trừ việc giữa chừng có đi nhà ăn và nhà vệ sinh một lần, thì gần như cả quá trình đều khổ tu trong phòng huấn luyện, không hề dừng lại.

Shiryu và Rocinante đứng ở cửa, vốn dĩ chuẩn bị đợi Noxia cùng về phòng nghỉ ngơi, kết quả hai người đứng hồi lâu, ngáp lên ngáp xuống rồi, cũng không thấy tên này có dấu hiệu dừng lại.

"Không phải, có ý gì đây?"

Lúc Shiryu rút điếu thuốc thứ 17, cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng, "Đã 10 rưỡi rồi biết không, dù có tăng cường luyện tập kiểu gì thì ít nhất cũng phải có giới hạn chứ tên khốn, sáng mai cậu còn muốn dậy đúng giờ không đấy?"

"Có lẽ truyền thuyết năm rưỡi sáng của anh Noxia, cuối cùng vào ngày mai sẽ bị phá vỡ rồi." Rocinante cũng uể oải nói.



"Đừng tự tiện đặt biệt danh cho người khác, tên nhóc khốn kiếp!"

Noxia không khách khí cho Rocinante một quả đấm vào đầu, đau đến mức người sau ôm đầu kêu oai oái, sau đó cậu nhìn về phía Shiryu, nhún vai với hai người:

"Mọi người về trước đi, dạo này tôi cảm giác giới hạn thể lực của mình lại tăng lên không ít, có lẽ sau này không cần ngủ mỗi tối nữa."

Thật ra bây giờ cậu ba bốn ngày ngủ một lần cũng hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng chắc chắn không thể nói c·hết như vậy được, phải cho hai người bạn cùng phòng có chút không gian thích ứng trước đã.

Không về ngủ nữa? Còn có chuyện này sao?

Shiryu và Rocinante đồng thời ngẩn ra, sau khi liếc nhìn nhau một cái, hình như đã đạt thành một loại ăn ý nào đó, hai người cùng gật đầu, rồi lại cùng quay đầu nhìn Noxia.

"Sao vậy?" Noxia bị hai tên này nhìn chằm chằm đến mức có chút chột dạ.

"Bọn tao cũng không ngủ nữa!"

Shiryu mạnh mẽ dập tắt điếu thuốc, từng chữ từng chữ nói: "Không sợ đối thủ cạnh tranh có thiên phú, chỉ sợ cậu ta quá cần cù, vừa nghĩ đến việc thằng nhóc cậu sau khi giành được vị trí thứ nhất, còn tiếp tục tăng cường độ luyện tập, ông đây cho dù nhắm mắt nằm trên giường, cũng không thể ngủ ngon được!"

"Tôi cũng vậy!"

"... Chúng ta là bạn bè, không phải đối thủ."

"Xàm, lại muốn nói loại lời này để mê hoặc ông đây, Shiryu này không phải là đồ ngốc!"

"Tôi cũng vậy!"

"..." Nhìn hai người kẻ tung người hứng, Noxia cạn lời hồi lâu, cuối cùng vẫn là gật đầu, đồng ý với hành vi của hai người, "Được rồi, nếu hai người cảm thấy mình trụ được, thì tùy thôi."

"Nhớ lượng sức mình, nếu làm cho ban ngày ngày mai cả ngày đều buồn ngủ, thì đêm nay coi như phí công vô ích."

Sau khi bỏ lại câu nói này, cậu liền vẫy tay, xoay người đi về khu vực luyện tập của mình.

Để lại Shiryu và Rocinante khoanh tay đứng cạnh nhau, cười lạnh một tiếng, mặt đầy khinh bỉ.

-- Xì, tên này coi thường ai đấy, còn lượng sức mình, không phải là thức đêm thôi sao, cứ như ai chưa từng thức vậy.

Ba tiếng sau.

Trong góc phòng huấn luyện trống trải yên tĩnh, hai người nằm ngổn ngang trên đất, ngủ say như c·hết.



Một người ngáy như sấm, một người thì có bong bóng nước mũi nổi lên, sau một tiếng "bụp" vỡ tan, lại bắt đầu chậm rãi hình thành cái tiếp theo trước ánh mắt trơ trọi của Noxia.

"Vậy mà cũng chỉ đến thế này thôi à."

Cậu liếc nhìn đồng hồ treo tường, bây giờ mới là một giờ sáng, mình vẫn chưa có chút cảm giác gì, "Tsk, hai tên khoác lác."

Bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới lấy tàn thuốc nửa điếu đang ngậm ở khóe miệng của Shiryu, rồi khoác áo lên người cho hai người, cậu tiếp tục chuyên tâm đầu nhập vào việc tu hành thể thuật.

Cứ như vậy đến bốn giờ, bụng cuối cùng cũng bắt đầu kêu lên ùng ục.

"Đi nhà bếp tìm chút gì ăn?"

Noxia dừng tu hành, liếc nhìn bầu trời đêm đen kịt không thấy đáy ở bên ngoài, do dự một chút, vẫn là từ bỏ ý định này.

Dù sao thì giờ này nhà bếp cũng chẳng có gì, không lẽ mình tự đi lục lọi đồ ăn, nổi lửa nấu một bữa cho mình sao.

Thế thì phiền phức quá, hơn nữa với tài nấu nướng của cậu, không khéo ăn xong lại phải giống như T-bone, biến thành chiến binh phun trào, đau bụng đến mức hai chân mềm nhũn.

"Quả nhiên..."

Cậu im lặng mở túi đồ, nhấn vào biểu tượng "Mì ốc cay vô hạn" "Lúc này, đồ ăn liền đúng là có tác dụng thật..."

Xoẹt.

Không một tiếng động, một tô mì ốc cay lớn, cứ thế trực tiếp xuất hiện trước mặt Noxia.

Mùi thối quen thuộc đã lâu không ngửi ập tới, măng chua, mộc nhĩ, đậu que chua, thêm đầy ắp các loại đồ ăn kèm, còn có rau xanh, điểm xuyết thêm lạc và thịt ốc, màu sắc tươi ngon, phẩm tướng thượng thừa.

"Cũng được đấy chứ, vượt quá mong đợi rồi."

Cậu nhướng mày, không nhịn được uống một ngụm lớn nước canh trước, rồi bắt đầu húp mì, rất nhanh liền lộ ra nụ cười hài lòng, "Ừm, độ cay vừa đủ, mùi vị cũng không tệ."

Thịt rau tinh bột, các loại dinh dưỡng đều không thiếu, lúc nửa đêm đói bụng, có được một bát lớn như vậy, cảm giác hạnh phúc thật sự bùng nổ.

Xem ra 8000 điểm tích lũy này, tiêu còn đáng giá hơn mình nghĩ nhiều đấy.

Vị chua cay luôn luôn là thứ kích thích vị giác nhất, cậu hứng khởi ăn ngấu nghiến, một hơi liên tục làm hết sáu tô lớn, đến cả nước canh cũng không bỏ sót, mới thoải mái xoa bụng, tạm thời tắt chức năng "Mì ốc cay vô hạn".

"Tiếp tục luyện!"

Noxia đứng dậy lần nữa, chỉ cảm thấy khắp người ấm áp, lại tràn đầy động lực, lập tức cười ha ha, lại mở trường lực hút gia tăng, hơi điều chỉnh ngưỡng lên, đặt thành 6.3 lần, tiếp tục toàn tâm đầu nhập vào khổ tu.

Cậu quá chuyên chú, cho nên không hề chú ý tới, cùng lúc cậu vừa bưng bát ăn ngấu nghiến.

Hai người Shiryu và Rocinante vốn đang ngủ say ở góc tường, sâu sắc nhíu mày, sau đó ngũ quan vặn vẹo, biểu cảm đau khổ giằng xé, giống như gặp phải ác mộng đáng sợ nào đó vậy...