" Cung sư đệ, bao năm qua đệ đi đâu?" Lạc Dao Dao gấp gáp kéo Cung Mộ trở vào nhà.
" Ta..."
" Ngươi không sao là tốt rồi, có điều, ma vật đang nhằm tới phái ta, không sớm thì muộn cũng đánh vào đây." Lạc Dao Dao thở dài.
" Sư tôn đang bế quan, cũng không biết bao giờ mới xuất quan. Hiện tại ta đưa ngươi đến chỗ sư tôn, ngươi giúp ta bảo vệ cửa thạch thất..."
" Ta..."
" Sư tôn người không muốn có ai canh cửa thạch thất của người, thế nhưng trước đây người yêu quý ngươi như vậy, nếu là ngươi canh giữ chắc sẽ không sao đâu."
" Lạc sư tỷ!"
" Ta biết ngươi chỉ vừa mới trở về, còn chưa được nghỉ ngơi, tình thế cấp bách, ta sợ chính mình không thể bảo vệ tốt môn phái!" Lạc Dao Dao nghẹn ngào:" Nếu ngươi đợi được sư tôn, nhờ ngươi bảo sư tôn trả thù cho bọn ta."
Lạc Dao Dao đưa Cung Mộ đến cửa thạch thất liền nhanh chóng rời khỏi, trước cửa đá to lớn, chỉ còn lại một mình Cung Mộ.
Cung \* tôn thượng\* Mộ đột nhiên bị coi là tiểu sư đệ vượt khó trở về nhà:"..."
Y nhìn cửa đá, trầm mặc.
Y cùng sư tôn, chỉ còn cách nhau một tầng đá này. Phá hủy nó, y có thể nhìn thấy chấp niệm bao năm của mình.
Chính là tại thời điểm đối diện, y lại không dám... y không dám bước vào, càng không dám đối diện .
Nếu lỡ như sư tôn thật sự bởi vị hỗn huyết của y mà chán ghét y thì sao?
Phía bên kia tầng đá, Cẩm Lý có chút suy yếu tựa vào vách đá, hơi thở gấp gáp, linh khí trong người hỗn loạn tràn ra ngoài.
Khó khăn lắm mới đội phá tầng cuối Nguyên Anh, linh khí xung quanh đột ngột chứa đựng ma khí, Cẩm Lý phải khó khăn lắm mới có thể ngăn ma khí thâm nhập vào người.
\[ Ký chủ!\]
Cút.
\[ Người đừng có giận dỗi nữa, cũng 8 năm rồi.\]
...
\[ Thông báo với người một tin vui.\]
Cút.
Hệ thống ủy khuất. Nó chỉ là muốn giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ dễ hơn thôi, ký chủ giận dỗi cái gì chứ!
" Khụ khụ khụ..." Cẩm Lý bất ngờ cúi gập người, ho khan một trận tê tâm liệt phế, cổ họng tràn lên vị tanh tưởi.
Vẫn là không tránh khỏi ma khí thâm nhập.
Cẩm Lý chớp chớp mắt, mệt mỏi.
\[ Nhắc nhở thân thiện, mục tiêu nhiệm vụ cách ngài 500m.\]
Hửm!
\[ Ký chủ cố lên.\] Mau soát lại hảo cảm nha!
Cẩm Lý đảo mắt, tiếp thu tin tức hệ thống cung cấp, đáy lòng ảm đạm không hiểu sao có chút vui vẻ, anh cần thận lau đi vệt máu nơi khóe môi, chỉnh lại tốt dáng vẻ.
Cung Mộ trong lòng dối loạn, còn chưa quyết định được có nên phá cửa xông vào hay không, cửa đá trước mặt đã động đậy.
Cửa mở, dáng hình trong chấp niệm của y, chậm rãi xuất hiện, vẫn là vẻ lười biếng lạnh nhạt, đôi mắt phượng hẹp chỉ chứa hình dáng của y.
Giọng nói tám năm y chưa từng được nghe, chậm rãi vang lên, có chút mơ hồ, có chút nghi hoặc:" Cung Mộ?!"
A ha, đầu bếp yêu quý của trẫm trở lại rồi.
Cẩm Lý tâm tình vui vẻ, bước nhanh về phía Cung Mộ.
Tám năm, Cung Mộ cao lên không ít, trước đây chỉ đến vai Cẩm Lý, hiện tại đã cao hơn anh một chút.
" Cung Mộ?!" Cẩm Lý lặp lại một lần, tay vươn lên chạm đến má y, chậm rãi xoa xoa.
Xúc cảm nơi cánh tay lành lạnh, có chút không trân thật.
" Ngươi... ưm... ưm... ưm..."
Con mọe nó!
Cẩm Lý bất ngờ trước hành động to gan lớn mật của Cung Mộ. Một lời còn chưa nói, đã lao tới hôn hôn ôm ôm là thế mọe nào.
Cẩm Lý thiếu dưỡng khí, gấp gáp đánh vào lồng ngực rắn chắc của Cung Mộ, chỉ có điều Cung Mộ mặc giáp phục, Cẩm Lý đánh sức lực không lớn, chưa làm đau được Cung Mộ thì tay anh đã đỏ rồi.
Cung Mộ chậm rãi nắm lấy hai tay Cẩm Lý, chậm rãi rời khỏi đôi môi ngọt ngào, lại lưu luyến mổ mổ vài cái.
" Ngươi... ngươi... a..." Cẩm Lý gấp gáp hít thở, lắp bắp nói không ra từ.
Cung Mộ không đợi Cẩm Lý nói hết câu, trực tiếp đem người lật ngược về sau, đem hai tay Cẩm Lý vòng qua sau lưng, không rõ lấy từ đâu ra một sợi dây, cố định hai tay Cẩm Lý lại sau lưng.
Cung Mộ cúi người bế bổng Cẩm Lý lên, đi trở lại về phòng đá, không cần quay đầu cũng có thể ấn vào cơ quan, đem cửa đá một lần nữa đóng chặt lại.
Phòng đá có giường, có đệm, Cẩm Lý bị Cung Mộ lớn mật ném úp sấp lên giường, y phục trên người bị kéo rách.
" Cung Mộ, Cung Mộ..." Cẩm Lý gấp gáp, tay lại bị trói chặt, chỉ có thể vặn vẹo thân người phản kháng.
Sức lực mỏng manh của Cẩm Lý làm sao ngăn được động tác Cung Mộ, y phục trên người rất nhanh bị lột xuống.
" Cung Mộ, ngươi bình tĩnh lại."
Cùng là đại nam nhân, chưa nói một lời liền lột đồ là ý tứ gì!
Trẫm còn chưa lập hậu cung... trẫm không muốn làm hậu cung của người khác đâu.
" Cung Mộ, Cung Mộ... ta sai rồi, ngươi bình tĩnh chút."
Huhu, đừng kéo nữa.
Mặc kệ Cẩm Lý kêu gào có chút thảm, Cung Mộ một tiếng cũng không đáp lại, đem toàn bộ y phục Cẩm Lý lột sạch.
Cẩm Lý càng gấp, người vặn vẹo, thời điểm dị vật ấm nóng đặt trước hậu huyệt, nước mắt Cẩm Lý không kìm được liền tuôn trào ra.