[Hệ Thống] : Sắc Nữ

Chương 337: Thế Giới Này Quá Nguy Hiểm 48




Lâm Y Y cau có, khi nghe Huyên Huyên hét lên. Cô ta tàn nhẫn đâm súc tua lên hai chân Huyên Huyên, máu bắn lên tung tóe ướt áo cưới màu trắng.

Tức khắc áo cưới trở thành màu đỏ tươi, trên trán Huyên Huyên đổ đầy mồ hôi. Trừng mắt nhìn bộ dạng nửa người nửa quỷ của Lâm Y Y.

" Hự... :"

" Huyên Huyên... :" Hắn tức giận gầm lên, nhìn gương mặt xinh đẹp của cô nhịn đau đớn không phát ra một tiếng kêu rên.

Hạ Mặc Phỉ không thể nào tha thứ cho Lâm Y Y, hắn muốn ngay tức khắc xé nát ả ta ra. Đúng thứ quái vật tàn nhẫn này, phải chết.. dù chết 1000 lần cũng không đủ.

" Huyên Huyên em chịu đựng ...một chút nữa thôi"

" Hừ! Ngoan cố :" Lâm Y Y hừ lạnh, cô ta tiếp tục phóng ra hai súc tua nữa định cắm lên tay Huyên Huyên. Nhưng súc tua sắc bén chỉ cách cánh tay Huyên Huyên 1cm liền bất động.

" Khóa :" Hạ Mặc Phỉ hét lên..

Những người bị súc tua trói buộc dần dần sử dụng dị năng cắt đứt súc tua thoát ra ngoài..

Huyên Huyên chịu đựng đau đớn, liếc mắt nhìn Hạ Mặc Phỉ cắn môi tới bật máu. Cô biết hắn tới giới hạn rồi, Lâm Y Y quá mạnh.

" Băng Phách :" Huyên Huyên hô lớn tay tích tụ ra múi tên băng đâm xuyên qua súc tua. Dịch màu đen hôi thối bốc ra nồng nặc..



" Á -----A. :" Lâm Y Y đau đớn kêu rên. Toàn thân bị tinh thần lực khóa chật không thể nào nhúc nhích..

" Mọi người, cùng nhau tiêu diệt thứ tởm lợm này :" Huyên Huyên hai tay tích tụ dị năng, hô lớn lên ra lệnh.

Tất cả dị năng giả đồng loạt phóng ra dị năng đủ thứ ánh sáng màu sắc. Kết hợp lại thành quả cầu lục sắc dứt khoát hướng Lâm Y Y ném tới.

" Khônggggggg:" Cô ta trợn mắt hét lên...

- ÂẦm -- Rầm Rầm :" Tiếng động lớn phát ra, toàn bộ căn cứ rung chuyển

Lâm Y Y tức khắc trở thành khói bụi. Huyên Huyên thở ra một hơi, bắt đầu hai mắt nhắm lại. Toàn thân như muốn đổ gục xuống đất.

Hạ Mặc Phỉ kịp thời đỡ lấy cô. Hắn nhìn vết thương bị ăn mòn kia , trong lòng đau xót không thôi..

" Huyên Huyên, em đau lắm đúng không? Anh xin lỗi ...

" Anh xin lỗi, là do anh vô dụng...

Huyên Huyên cười yếu ớt, sờ nhẹ lên cái mũi cao thẳng nhiễm đầy nước mắt của hắn..

" Không đau, không đau một chút nào... Mặc Phỉ, ngoan đừng khóc... Anh khóc nhìn rất xấu...

" Hửmm, xấu..? :



" Cha xứ, mau mau đọc tuyên thệ. Tôi còn phải đem vợ đi động phòng..

Huyên Huyên :'....."

Bổn cô nương bị thương, hắn vẫn còn tâm trạng đi động phòng?

Cha xứ giật mình, họ nhẹ hai tiếng. Bắt đầu lên tiếng.

" Khụ ~~ Ta chính thức tuyên bố, hai con là vợ chồng.. :"

Hạ Mặc Phỉ cười hạnh phúc, bế ngang Huyên Huyên. Bước nhanh vào phòng tân hôn.

" Vợ ơi, chúng ta tạo thêm vài chục bảo bối đáng yêu như em...

" Mặc Phỉ, em đang bị thương :" Sắc mặt Huyên Huyên đỏ hồng, mấp máy nói..

" Anh có thể vừa trị thương, vừa làm. Tất cả đều không thành vấn đề..

( Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ. Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lại chơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)

-----Đã hoàn thành vị diện 13