Huyên Huyên trở ra, trên tay cầm không ít tinh hạch. Có cả bột mì, và một số thứ có thể làm no bung, được cô cho hết vào một cái bao lớn. Vác trên vai.....
Dọc đường Huyên Huyên thản nhiên đánh tang thi, thủ pháp điêu luyện tới khó tin. Tổng kết của một buổi chiều, Huyên Huyên giết được 100 tang thi, thu hạch được 60 tinh hạch cấp 1 . 1 tinh hạch cấp 2
Huyên Huyên thẳng một đường trở về chung cư. Cô chưa vội đi xem Hạ Mặc Phỉ, mà nhìn chính mình ghét bỏ.
Cô đặt bao bột mì xuống , cởi bỏ quần áo tiến vào toilet. Tay xuất ra dị năng hệ băng. Một dòng nước lạnh phóng ra, đổ đầy thùng nước trước mặt.
Thời tiết này thay đổi thất thường, đang mùa hè nóng bức. Nhưng nhiệt độ chỉ có 16°. Huyên Huyên chịu đựng cái lạnh, nhanh chóng tắm qua. Sau đó mặc quần áo ấm lên người mình.
Bộ cũ hoàn toàn dính đấy máu và não của tang thi. Huyên Huyên không thèm suy nghĩ mà vứt ngay vào thùng rác.
Tiếp theo đó Huyên Huyên nấu riêng cho mình 1 bàn cơm. Thực ra cô chỉ pha mấy gói mì, nấu chín thịt bò khi chiều thu thập được ở siêu thị. Không biết ngon hay dở, 5 phút Huyên Huyên đã càn quét sạch bóng đồ ra.
Tay nhỏ vỗ vỗ lên bụng no tròn của mình. Hai mắt cô nheo lại, nhìn vào cánh cửa phòng đã bị mình khóa chặt. Lúc này nam nhân bên trong không còn gào thét rống lên nữa.
Huyên Huyên hít sâu một hơi, chuẩn bị tinh thần để xem hình dạng của Hạ Mặc Phỉ. Chỉ mong không quá gớm giếc như những tang thi ngoài kia.
Hai tay chậm rãi mở khóa cửa, đẩy nhẹ cánh cửa ra.
" Cạch --"
Lúc này Hạ Mặc Phỉ đang co người ngồi vào một góc. Chỗ hắn ngồi, vách tường hay nền đất đều bị cào loạn lên. Sắc mặt xám đen, có chút thối rữa, nhưng không hề kinh khủng như cô tưởng tượng.
Đôi mắt đỏ ngầu, hai má đều bị nứt toác ra, hiển nhiên lại không có dịch vàng hay mùi hôi thối bốc lên.
Nhìn toàn thân hắn, không khác người bình thường là mấy, riêng chỉ có gương mặt là xám đen. Đôi mắt đỏ ngầu quần áo có chút tán loạn. Vết thương đằng sau lưng vẫn hiện rõ xương trắng hếu.
" Gào --gào :" Hắn thấy Huyên Huyên lập tức rống lên, lập tức lao về phía cô. Nhưng do toàn thân bị trói, vừa đứng lên liền ngã nhào xuống đất, nhìn tội nghiệp vô cùng
Ban đầu Huyên Huyên nhìn bộ dáng của Hạ Mặc Phỉ, nhưng thấy hắn ngã cô lại nhịn không được mà bật cười. Nhìn có chút đáng yêu.
Huyên Huyên tiến lại gần, bàn tay xoa xoa lên mái tóc vẫn còn gọn gàng của hắn. Mặc dù cô biết mình có nói gì, thì hắn nghe đều không hiểu..
" Mặc Phỉ, anh gấp gáp muốn ăn em tới vậy sao? Chịu nhịn một chút, em liền cho anh ăn...
Cô cười tươi rói, xoa đầu hắn liên tục. Hạ Mặc Phỉ gào rống, liên tục tránh né bàn tay của Huyên Huyên. Hắn trừng mắt đỏ ngầu nhìn cô, miệng liên tục muốn cắn cắn...
" Hệ Thống, phải tốn bao nhiêu tinh hạch thì hắn mới thăng cấp 2 ?
[...] Cái này còn phải dựa vào tố chất của nam chủ. Ký chủ, cô lo cái gì. Cứ cho nam chủ hấp thụ tinh hạch đi.
[...] Tang thi ở bên ngoài còn rát Nhiều, giết đại vài chục con đối với ký chủ là không thành vấn đề.
Huyên Huyên :" Mi có thể nói lí lẽ được hay không? Là bổn cô nương đi giết tang thi. Mi có giỏi thì ra ngoài đó giết đi.
Hệ Thống yên lặng, chính thức làm lơ Huyên Huyên . Vài giây sau cô lấy ra 1 viên tinh hạch cấp 2, và 10 viên tinh hạch cấp 1 đưa tới trước mặt Hạ Mặc Phỉ.
Vừa lấy tinh hạch ra, liền hấp dẫn sự chú ý của Hạ Mặc Phỉ. Hắn mở miệng cạp cạp giữa lòng bàn tay của Huyên Huyên .
Cô như hiểu ý hắn, liền bỏ hết tinh hạch vào trong miệng của Hạ Mặc Phỉ. Hắn bất chấp nhai nhai nuốt hết vào trong bụng.
Sau đó Hạ Mặc Phỉ trợn trừng mắt từ màu đỏ, trở thành trắng dã. Lăn lộn vài vòng lên đất, sau đó nằm bất động.