[Hệ Thống] : Sắc Nữ

Chương 29: Cô Nương Hãy Tự Trọng ( H)




Huyên Huyên nhịn không được, cười tới xinh đẹp, hơi thở tê lạ

nh thì thầm áp vào vành tai Ngạo Hàn Chi.

" Hàn Chi, huynh có thoải mái không? Không cần chuẩn bị gì hết nằm yên là được.

Hắn vui mừng ôm lấy Huyên Huyên, cơ hồ hắn cảm thấy lạnh toát, nhưng lại mang cho hắn cảm giác tê ngứa khó tả, hắn chỉ muốn ôm chặt lấy nàng, sợ nàng sẽ đi mất.

Huyên Huyên ngạc nhiên với động tác của hắn, ngón tay thon đẹp vuốt ve cho tới mún vú, nhẹ nhàng se tròn rồi ngắt mạnh, khiến Núm vú của Hắn đã cứng ngắc lên.

" Huynh còn thiếu nợ ta chưa trả, đêm nay huynh có đồng ý hay không? Ta vẫn sẽ ăn sạch huynh.

Ngạo Hàn Chi gương mặt đỏ như máu, viền mắt hồng hồng như khóc vì vui mừng, âm thanh khàn khàn vang lên.

" T... A.. Ta biết... Ta nợ nàng rất nhiều, nàng muốn ăn hay lột sạch ta cũng được, x..... Inn. Xin.. Nàng hãy nhẹ nhàng với ta.

Hắn ngước lên nhìn Huyên Huyên, nước mắt trào ra, cánh mũi khẽ run run.

" Ta xin lỗi vì đã đi. Xin lỗi vì để tuột mất nàng, là ta đáng chết , nàng muốn làm gì ta đều đồng ý, kể cả cái mạng này của ta...

Hắn vừa nói vừa ôm chặt lấy thân thể lạnh ngắt của Huyên Huyên, cái lạnh này như nhắc nhở hắn, tất cả là lỗi do hắn.. Hắn thật sự đã động tình vì nàng....

Huyên Huyên vuốt nhẹ lên má, lau đi nước mắt cửa hắn, ngọt ngào mở miệng.

" Ta suy nghĩ lại rồi, ta muốn huynh ăn ta, lột sạch ta, sẽ thú vị hơn là ta động.

" Hàn Chi, nhanh tới đây... ". lời nói của Huyên Huyên như yêu hồ dẫn dụ.



Ngạo Hàn Chi, mặt đỏ bừng toàn thân khó chịu, đôi tay hơi run rẩy, cởi bỏ từng lớp y phục nàng ra. Cho tới lớp cuối cùng, cư nhiên nàng lại không thèm mặc nội y.

" Nàng..... yếm của nàng đi đâu rồi ? ." Hắn ngây ngốc mà hỏi.

" Phụ... Ttt, Lúc ta sắp chết, sợ mặc Yếm chết sẽ không thoải mái. Nên không có mặc. " Huyên Huyên mặt Dày giải thích .....

Ngạo Hàn Chi, nghe nàng giải thích xong, thì xoay đầu lại nhìn y phục đã được cởi bỏ hết, lộ ra hai vú trắng như tuyết, căng tròn đang vểnh lên, hắn không tự Giác mà miệng trở nên khô đắng...

Bộ dáng ngây ngô, không biết phải nên làm gì ? Huyên Huyên đành chỉ bảo hắn .

" Ngực Ta rất trướng, Huynh xoa bóp chúng đi, dùng miệng của huynh hút hút sữa ra đi... Ngạo Hàn Chi.. Nhanh lên~~"

Hắn giường như tỉnh lại trong cơn mê, hai tay bắt đầu nhào nặn vân vê mún vú. Hai vú còn căng trướng hơn ban đầu.

Hắn cúi đầu xuống, cánh môi nóng ấm áp lên vú đang trướng. Chiếc lưỡi nhám liếm xung quang, bất giác một dòng dịch trắng tiết ra, mang hương vị tanh ngọt. Khiến hắn càng ngạc nhiên, hạ thân bị chọc cho bành trướng đau tới bụng nhỏ.

Tay bên kia vân vê, se se núm vú, miệng bên này, tham lam hút sạch sữa ra.

"A a.. Ân~~ Huỳnh từ Từ sẽ hư mất." Huyên Huyên bị hút tới khẩn Trương.... Cảm giác nhột nhạt, miệng không tự giác mà bật ra tiếng rên Rĩ~~~

Ngạo Hàn Chi lẩm bẩm. " Ta sẽ thỏa mãn nàng. Nữ nhân không có liêm sĩ này, chỉ cần nàng đừng rời bỏ ta mà đi~~~

Nói xong, hắn tự giác cởi bỏ y phục, lấy ra Côn thịt đang nóng như sắt nung, cà cà lên tiểu huyệt nóng ấm ẩm ướt, ngón tay to di rời xuống miệng Tiểu huyệt thọc vào.

Huyên Huyên đột nhiên bị vật lạ thọc vào, cảm giác ngứa ngáy chiếm hữu lấy cô càng gay gắt hơn..hơi thở trở nên nặng nề.

" Ưm...Huynh... Huynh xoa xoa đi ~Ta ngứa....quá..