[Hệ Thống] : Sắc Nữ

Chương 253: Sư Phụ! Đừng Trốn 11




Huyên Huyên ngẫm nghĩ suy tính đủ đường , cô quyết định bế quan tu luyện kết thành Nguyên Anh trong thời gian ngắn nhất.

Người bình thường muốn lên Nguyên Anh phải mất 200 năm, nhưng thời gian gấp gáp liệu trong vòng 1 năm cô có lên Nguyên Anh nổi hay không?

[...] Ký chủ có hệ thống ở đây, cô còn lo lắng sao?

" Vậy nói xem, mi có các giúp bổn cô nương lên Nguyên Anh trong tức thì hay không?

[...] không thể, nhưng 1 năm thì chắc chắn thành công. Bí tịch thất truyền ở Chân Nhân Tông ta đã đưa cho ký chủ..

[...] Chỉ cần cô khổ tu, ăn đan dược thay cơm chắc chắn sẽ nhanh chóng kết thành Nguyên Anh..

Huyên Huyên :"....."

" Mi muốn ta ăn đan dược đến mức phát nổ sao??

Huyên Huyên thở dài , chỉ còn cách này. Nguyệt Thần Minh đã bế quan, cô càng không có cơ hội gặp hắn lúc này. Thôi thì tu luyện vậy.

Đi bước được bước nào, hay bước đó. Huyên Huyên suy nghĩ thấu đáo, cô ngồi sấp bằng tĩnh tâm tu luyện. Trong đầu hiện lên vô vàn kí tự lạ lẫm, chỉ điểm giúp cô tu luyện.

Thời gian đã 2 tháng trôi qua, Nguyệt Thần Minh không hề ghé qua Đỉnh Vạn Thương chứ đừng nói tới vào Nguyệt Thần Điện.



Lúc này hắn đang bế quan tu luyện, cảm giác thân thể có biến hóa lớn. Dường như khi tới bước cuối cùng, luôn có bức tường vô hình nào đó ngăn trở không cho hắn kết lên Hóa Thần.

Lý trí hắn luôn bị hình ảnh của đồ nhi của mình ảnh hưởng tới, tâm trạng không ổn định thì làm sao hắn có thể yên ổn bế quan.

Sắc mặt hắn trầm lại, đôi mắt mơ hồ nhìn ra bầu trời trong xanh. Cũng khá lâu chưa tới thăm đồ nhi, bản thân không bế quan được.

Nguyệt Thần Minh xuất kiếm phi hành, một mạch bay tới Đỉnh Vạn Thương. Trong lòng hắn tự nhủ.

" Chỉ là sư phụ lo lắng cho đồ nhi, là chuyện rất bình thường :"

Tự tẩy não bản thân xong, cũng tới nơi. Hắn nhìn xung quanh. Kết ấn không bị phá vỡ. Có nghĩa đồ nhi vẫn chưa bước chân ra ngoài..

( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My ( Tiểu Đào Đào).

Điều này khiến hắn hài lòng không ít. Nguyệt Thần Minh bước nhẹ nhàng vào trong Nguyệt Thần Điện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp, đang ngồi sấp bằng tu luyện..

Chỉ mới 2 tháng thôi, dung mạo đồ nhi của hắn thay đổi rất lớn. Dường như xinh đẹp, mị lực tỏa ra mãnh liệt hơn trước. Mái tóc trắng, nay còn dài hơn.

Nguyệt Thần Minh thất thần, ngồi ngắm nhìn Huyên Huyên. Hắn cũng không hiểu tại sao mình lại hành động lạ thường như vậy...

Cảm xúc trong người nôn nao không ngừng . Chợt hắn nghĩ ra chuyện quan trọng gì đó.

Có lẽ do mình tu luyện nên không ham thú việc nữ nhân. Biết đâu tìm một bạn lữ thì mọi chuyện sẽ khác. Nhưng tìm ai?



Hình ảnh Huyên Huyên xuất hiện trong đầu hắn, bất giác hắn tự vả lên mặt mình suy nghĩ bậy bạ. Đồ nhi chỉ mới 15 tuổi, tu vi kim đan. Hơn nữa không thể nào kết bạn lữ với hắn được.

Tu vi thấp kém, kết bạn lữ sẽ gặp nhiều tác dụng phụ. Hơn nữa hắn chỉ xem Huyên Huyên như hài tử, do chính mình nuôi lớn không hơn không kém.

Nguyệt Thần Minh nặng nề thở ra, một người vô dục vô cầu như hắn. Ngày hôm nay lại vì chuyện bạn lữ khiến hắn đau đầu không thôi...

Giới Tu Tiên không cấm sư phụ kết bạn lữ cùng đệ tử, nhưng cũng để lại tai tiếng không hay. Cả nghìn năm qua chưa từng xuất hiện chuyện như vậy.

Trong lúc Nguyệt Thần Minh mãi mê suy nghĩ, hắn không hề hay biết từ khi hắn bước vào Nguyệt Thần Điện, thì Huyên Huyên đã biết.

Cô cong môi cười nhạt, trong đầu suy tính. " Cơ hội tới rồi :"

Cứ như vậy, nam nhân thất thần nhìn nữ nhân tu luyện . Cho tới khi sắc trời dần tối, Nguyệt Thần Minh hồi thần lại, nhìn ra ngoài sau đó lại nhìn đồ nhi của mình.

Hắn lẩm bẩm rất nhỏ, giống như chỉ cho bản thân nghe thấy.

" Ở lại bảo vệ đồ nhi vậy, bế quan kiêng kị bị làm phiền :"

Suy nghĩ thấu đáo, Nguyệt Thần Minh đứng dậy đi về căn phòng của mình. Huyên Huyên khép hờ mắt, miệng cười sáng lạn.

" Đêm khuya lắm mộng, thỏ tự dẫn xác tới. Không ăn là sói ngu :"