Thích khách giật mình, nhưng hắn biết bản thân mình đấu không laii vị Thế Tử Phi này. Hắn đành vểnh tai, đưa sát tới Huyên Huyên.
Một khắc sau, hắn đành gật đầu chấp thuận. Dù sao lần này hợp tác hắn không có thua lỗ.
Trước khi rời đi, thích khách còn không quên hỏi Huyên Huyên.
" Thế Tử Phi, người thật sự dạy ta võ công kia.
" Dĩ nhiên :" Huyên Huyên rứt khoát trả lời,.
" Được vậy mong Thế Tử Phi làm theo kế hoạch, tại hạ cáo lui. Hẹn ngày tái ngộ.
Rứt lời thích khách vận công bay mất. Huyên Huyên xoay người lại nhìn về phía Hỷ Lai Viện trong chốc lát.
Lần này cô xác định đánh cược thật lớn, xem trong lòng lão cáo già Lãnh Thần Duyệt kia thật sự có cô hay không ?
[...] Ký chủ cô thật sự muốn đánh cược? Lỡ như nam chủ không có tình cảm với cô thì sao?
Huyên Huyên :"....."
" Thì xem như thất bại đi, hừ hệ thống không có tiết tháo như mi quan tâm nhiều làm gì?
[...] :" Con người thật khó hiểu...
Đợi đến khi sáng ngày hôm sau, Lãnh Thần Duyệt nhận được tin Huyên Huyên mất tích. Mặt khác Hoàng Thượng lại đem lễ vật đến.
Bên trong hộp gấm lớn, không có gì ngoại trừ một cái đầu người. Lãnh Thần Duyệt nhìn đầu người, toàn thân muốn rụng rời. Thật sự đây là đầu của Huyên Huyên.
Tim hắn co thắt lại, hắn không hiểu vì sao chính mình từng này tuổi rồi. Muốn có một tình yêu đến cuối đời khó khăn như vậy sao? Hoàng Thượng lí do gì giết nàng....
Lãnh Thần Duyệt vuốt ve cái đầu mãi không rời. Tuy sắc mặt hắn tối lại, nước mắt không chảy ra. Nhưng trong lòng hắn đã sớm tan nát thành một mớ hỗn độn.
Công công tổng quản liếc mắt nhìn Lãnh Thần Duyệt, không thấy biểu cảm gì. Liền đọc thánh chỉ từ trong tay ra. Bên trong chữ viết như rồng bay phượng múa.
Giọng the thé cất lên.
" Phụng Thiên Thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết "
" Thế Tử Phi, do Hồ Yêu nhập xác. Yêu dụ chúng sinh. Nay Trẫm thay trời hành đạo tiêu diệt Hồ Yêu .
Nghe xong thánh chỉ, Lãnh Thần Duyệt cười nhạt. Hắn lẩm bẩm từng chữ.
" Hừ! nực cười...Hồ Yêu sao?
" Nàng yêu là đúng, nhưng... nhưng sai là, người nàng yêu là ta...
" Huyên Huyên, ta xin lỗi! là ta hại nàng. Đáng lí ra, một lão già như ta không nên có được tình yêu từ nàng...
" Xin lỗi nàng!
Sau khi toàn văn võ bá quan, lẫn trong cung được tin Thế Tử Phi do hồ yêu nhập xác. Quyến rũ Lãnh Thần Duyệt, đã được tiêu diệt.
Khắp nơi ai ai cũng vui mừng, chỉ riêng Vương phủ là một màu u ám. Mặc dù Lãnh Thần Duyệt không muốn tin, nhưng tất cả là sự thật. Nàng vì hắn mới chết.
2 Năm sau...
Đã 2 năm trôi qua, ai cũng quên đi việc Thế Tử Phi là Hồ Yêu nhập xác. Chỉ riêng Vương Phủ, 2 năm rồi trên dưới Vương phủ đều một màu khăn tang màu trắng.
Lãnh Thần Duyệt từ quan, lấy lí do muốn an tĩnh. Hoàng Thượng có khuyên can nhưng không được, do ý trí của vị thúc thúc này quá cương quyết. Đành bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.