Sáng sớm ngày hôm sau, do Lam Mạc mất ngủ cả đêm. Nên hắn dậy rất sơm , Điều đầu tiên hắn muốn làm đó là tính xổ với Huyên Huyên.
Hắn nhanh chóng tiến tới ghế sofa ,nơi Huyên Huyên nằm ngủ. Lúc này , hắn liếc nhìn cô nằm ngủ. Trong tư thế khiếm nhã, không có một chút nào giống nữ nhân.
Thân mặc rip ngắn, vậy mà hai chân rang rộng ra. khuy áo căng tới mức muốn bật ra, vì ngực quá no đủ.
Ban đầu hắn định đạp cô một cái cho hả giận, nhưng nhìn thân thể câu người kia. Ý định ban đầu liền quên sạch. Hắn nổi lên ý định xấu xa hơn.
Lam Mạc nhếch môi cười gian xảo, hắn tiến lên bàn học tâp, lấy ra cây kéo cắt giấy .Sau đó lại gần chỗ Huyên Huyên ngủ.
Từ lúc Lam Mạc dậy, Huyên Huyên đã tỉnh. Chỉ là cô muốn hắn định làm cái gì? cô thật muốn bật cười, đúng là trẻ chưa lớn, hành động không khác gì hài tử 5 6 tuổi.
Lam Mạc nắm áo sơ mi của cô, đưa kéo lại gần mím chặt môi. Cẩn thận cắt, không may cho hắn là, chưa kịp cắt đã bị Huyên Huyên nắm chặt.
Cô ngồi bật dậy, vật ngược Lam Mạc lên trên ghế Sofa . Nhanh chóng dành lại cây kéo. Huyên Huyên nở nụ cười nham hiểm với Lam Mạc .
" Cậu chủ định chơi trò cắt hình sao? tốt lắm...hồi bé tôi cũng thích chơi trò này, Thôi được tôi sẽ bồi cậu chơi tới.......
" Cô... tôi.. không chơi ! không vui, thả kéo ra... : " Lam Mạc sợ tới xanh mặt, lắp bắp lên tiếng..
" Thả cái gì? tôi sẽ bồi cậu chủ chơi thật vui vẻ :"
Rứt lời cô đem quần áo của Lam Mạc cắt tới tả tơi. Hắn sợ hãi chỉ biết trừng mắt nhìn Huyên Huyên cắt nát quần áo mình. Áo thun bỉu cắt thành áo ngực hai mảnh.
Quần ngủ, liền cắt ngắn như quần bơi. Sau mông còn bị cắt tới te tua, mơ hồ còn thấy được quần lót bên trong của hắn.
Lam Mạc tức giận, hắn không biết lão ba hắn thuê vệ sĩ. Hay thuê nhầm ác nữ, Dâm tặc nữ về cho hắ nữa.
Lam Mạc xấu hổ, ôm mặt trực chã rớt nước mắt. Hắn vọi vàng đẩy Huyên Huyên ra, chạy về phía tủ. Nhanh chóng đi vào toilet thay đồ.
Huyên Huyên ngẫn người, mới đó đã khóc? đúng là trẻ con. Bổn cô nương có cắt đi con chim bé nhỏ của hắn đi đâu?
Vài Phút sau , Lam Mạc bước ra khỏi toilet. Đôi mắt hắn hồng hồng vì mới khóc xong.
Hắn có tự trọng của mình, Nên không muốn khóc trước mặt người khác. Càng không rớt nước mắt trước ác nữ bỡn cợt mình.
" Đồ ác nữ ,Cô có còn là nữ nhân hay không? :" Lam Mạc sinh khí, phun ra từng chữ. Hắn đang tức giận, rất tức giận.
Mắng xong Lam Mạc chạy nhanh xuống lầu, như sợ Huyên Huyên ăn thịt mình. Vừa đúng lúc gặp Lam Bình, hắn liền rống giận hét lên.
" Ba ! mau đuổi nữ nhân này đi đi. Con không cần vệ sĩ, càng không muốn nữ nhân này làm vệ sĩ cho con...
Lam Mạc vẫn ngồi nhàn nhã ăn sáng, hắn chỉ q con trai mình tính cách quái gở . Không hề nghĩ tới Huyên Huyên làm cái gì với con trai mình.
" Cô ấy làm gì con sao ? " Lam Bình vừa ăn, vừa hỏi.