Huyên Huyên mệt mỏi ngủ thiếp đi. Lúc này cô mới biết, mình tự lấy đá lấp chân mình. Do sợ súng của Thẩm Minh lâu ngày không sử dụng .
Cô liền cho gấp đôi lượng dược vào trong đồ ăn, cho tới bây giờ chính mình, lại là nạn nhân trong sự việc .
Cả đêm đều bị người anh rễ này, luân phiên đè. Dù cho Huyên Huyên có thét chói tai, hay thảm thiết xin tha cũng mặc kệ.
Cho tới dạng sáng Thẩm Minh mới bế Huyên Huyên, vào toilet. Tắm gội cho cô. Rửa sạch dâm dịch trên người . Bế Huyên Huyên trở về phòng ngủ, tránh tình trạng Thẩm Bạch Dụ đột xuất trở về.
Sáng hôm sau Huyên Huyên tỉnh dậy, thấy đang ở phòng của chính mình.
Toàn thân mệt nổi giã rời, chỉ là trên người đã không còn vết hồng của hoan ái đêm qua, tiểu huyệt không bị sưng nữa.
Cô biết thân thể này nhanh chóng hồi phục, đều nhờ phúc mà hệ thống không tiết tháo kia ban cho mình.
[...] Ký chủ ta biết cô đang nghĩ cái gì, cô không cần cảm ơn ta đâu.
[...] Phải có thân thể mạnh mẽ, thì mới nhanh chóng vắt cạn nam chủ được.
Huyên Huyên :"....."
" Bổn cô nương cũng không có ý định cảm ơn mi đâu. Hệ thống không có tiết tháo.
Huyên Huyên lười biếng chống thân mình ngồi dậy, mặc quân áo vào. Vẫn giữ hình tượng em dâu kín kẽ vâng lời như bình thường..
Nhẹ nhàng bước chân xuống lầu, hôm nay là chủ nhật Thẩm Minh không phải đi làm, vừa xuống đã thấy hắn ngồi uống cafe. Chân vắt chéo lại, tay cầm tờ báo lật lật.
Thật ra Thẩm Minh thấy Huyên Huyên xuống, hắn còn xấu hổ chuyện phát sinh đêm qua. Nên giả bộ cầm báo đọc.
Huyên Huyên biết rõ ,Thẩm Minh đang giả bộ đọc báo. Có ai đời nào đọc báo lại cầm ngược a~~~
" Khụ! Anh rễ... Anh cầm ngược báo rồi. : " Huyên Huyên không thềm suy nghĩ, liền bóc trần sự việc.
Thẩm Minh nghe em dâu nhắc nhỡ, hắn xanh mặt lại. Vội vàng lật ngược lại tờ báo, ho nhẹ hai tiếng, lâu sau mới trả lời.
" Khụ~~Khụ! Ách" Tại báo này in ngược....
Huyên Huyên :"......" biện minh!!!!
Lúc này Thẩm Minh liếc nhìn em dâu, vẫn phong cách kín kẽ. Nhưng trong mắt hắn lại thấy khắp người em dâu tỏ ra phong thái mị hoặc, câu dẫn người.