Thẩm Minh liếc nhìn chăm chăm vào ngực cao ngạo của cô, hắn sợ hai dây áo ngủ đứt ra ngoài.
Thẩm Minh nhàn nhạt lên tiếng nhắc nhở Huyên Huyên.
" Làm gì thì làm, vẫn nên đóng cửa. Để người khác thấy sẽ không hay..
Huyên Huyên nhỏ giọng trả lời Thẩm Minh, động tác tay vẫn không ngừng giã thuốc, ngực cô cũng nảy từng nhịp.
" Em biết rồi, chẳng qua vì nóng quá em mới để cửa.
" Lần sau em sẽ chú ý. Anh rễ tắm rửa, dùng bữa đi. Em đã hâm nóng đồ ăn để trên bàn.
Thẩm Minh lúc này đành xoay người rời đi, trong đầu hắn không ngừng nhớ tới bầu ngực trắng như tuyết.
Nhễ nhại mồ hôi, nảy theo từng nhịp kia. Nhất thời khắp người hắn như có dòng điện chạy dọc thân thể, còn rất tê ngứa.
Thẩm Minh nhìn cô hắn cũng cảm thấy nóng bức. Hắn quyết định ngày mai sẽ cho người tới lắp điều hòa. Thời điểm này điều hòa vẫn chưa được mọi người thông dụng cho lắm.
Thẩm Minh và Uyển Nhi dùng bữa xong. Tới tối muộn, Thẩm Bạch Dụ vẫn không về. Từ khi xuyên qua Huyên Huyên vẫn chưa gặp qua người chồng này đâu.
Huyên Huyên tốn công mấy ngày, liền điều chế dược thành dạng bột. Bất kể đồ ăn hay đồ uống cô đều rắc vào.
Hệ thống có nói qua, giúp nam chủ nhanh lấy lại phong độ nam nhân, còn cường dương bổ thận. Lăn lộn bảy ngày cũng không thành vấn đề.
Thẩm Minh mấy ngày gần đây có quan sát người em dâu này. Cô ăn mặc xinh đẹp hơn, trang điểm chỉ là sơ qua, nhưng lại rất kinh diễm . Lóa mắt người nhìn.
Tới khi Thẩm Minh bước vào phòng, đầu hắn hơi choáng váng, thiếu chút nữa ngã xuống. Huyên Huyên nhanh chóng, tiến lên đỡ hắn.
" Anh rễ có sao không? Để em dìu anh vào trong phòng.
Thẩm Minh váng đầu, hắn cũng không cự tuyệt cô. Để tự nhiên cho cô đỡ vào phòng..