Thời gian lại qua một đoạn thời gian nữa, lúc này bụng của Mộc Linh Lan có chút nhô ra. Cô ta không ra ngoài, luôn ở trong phòng đóng chặt cửa.
Lúc này Huyên Huyên và Hứa Khải đang ngồi ăn lẩu bò, thời tiết giá rét như thế này, được ăn lẩu bò là điều tuyệt nhất.
Trước sức ép của Mộc Gia , Hứa Khải vẫn dửng dưng như không có chuyện gì. Hắn chăm chú nhìn Huyên Huyên ăn, nhịn không được khóe miệng câu lên.
" Huyên, em ăn nhiều vào!
Huyên Huyên gật gù, ăn hết chỗ thịt bò mà Hứa Khải gắp đầy ắp cho mình. Hồi lâu sau đợi cho Huyên Huyên ăn xong
Hứa Khải kéo cô ngồi bên cạnh mình, bất ngờ đeo cho cô sợi dây truyền bằng hắc ngọc, trạm khác tinh xảo. Chỉ mới nhìn thôi, liền biết đây không phải là vậy bình thường..
" Tiểu Huyên, gả cho tôi nhé...
Hứa Khải nói thì thầm vào tai Huyên Huyên , khiến cô sững người lại. Đầu nghiêng sang một 1 bên nhìn hắn.....
" Khải, người ta cầu hôn bằng nhẫn. Còn anh lại cầu hôn bằng dây truyền???
Nghe Huyên Huyên hỏi, Hứa Khải vò đầu bứt tai xấu hổ không thôi. Là do Lam Thiên nói, cần hôn thì nên dùng dây truyền .Vả lại sợi dây truyền này 300 nghìn Vạn ( 7 tỷ) ... Không phải con số nhỏ .
" Khụ ~~ Cái này anh không biết. Nhưng em trả lời đi..
Huyên Huyên phì cười trước thái độ lẫn hành động của Hứa Khải. Cô xoa xoa lên mặt dây truyền, như vật hết sức quý giá
" Được, em đồng ý. Nhưng lần sau phải có nhẫn..
Hắn mừng rỡ, vội vã ôm chặt Huyên Huyên vào lòng. Hào hứng mở miệng..
" Được, tôi sẽ mua cho em mấy cái cửa hàng bán nhẫn. Em thích cái nào tùy ý em chọn.
Huyên Huyên, "...."
Tên thần này, hắn là mừng tới phát điên rồi đi. Bổn cô nương lấy mấy cái cửa hàng đó về làm cái gì, thật là không có một chút lãng mạn nào..
" Anh bị ngốc sao? Em chỉ cần 1 cái vừa tay em là được. " Hừ "
Nói xong Huyên Huyên nhéo nhéo mạnh lên ngực hắn. Hứa Khải nhịn đau nhíu mày, tiếp tục mở miệng nói.
" Vợ! anh dẫn em tới gặp Ba Mẹ :"