Bị bất ngờ hỏi như vậy, Huyên Huyên lúng túng lui về sau vai bước. Mặt đỏ hồng nói không lên câu.
" Khải.. tôi.. kho.. không có ý đó, tôi.. ngủ ở nơi nào.?
Khiến miệng hắn khẽ cong lên, tay vươn ra kéo mạnh Huyên Huyên vào trong lồng ngực mình. Thì thào hơi ấm vào vành tai cô, khiến cơ thể Huyên Huyên khẽ rùng lên.
" Để yên như vậy, tôi muốn ôm em lâu hơn một chút. Tôi yêu mùi hương này.
Trái tim nơi ngực trái của Huyên Huyên đập mạnh, mơ hồ còn loạn lên như muốn nhảy ra ngoài. Hứa Khải cũng cảm nhận được điều này.
" Em bị bệnh tim?
Huyên Huyên :"....."
Bổn cô nương có bị bệnh tim, thì chắc chắn eo tên yêu nghiệt nhà ngươi câu dẫn. Dám ăn đậu hũ của bổn cô nương..
" Không, trái tim của em rất bình thường. Khải! Anh có thể thả lỏng ra một chút được không.. Chật quá..
Nghe được cô nói như vậy , hắn có chút tiếc nuối buông Huyên Huyên ra. Sau đó đi vào trong phòng, còn không quên dặn dò Huyên Huyên.
" Thiên sẽ dẫn em tới phòng của mình. Ngủ sớm, mai còn đi làm..
Hứa Khải vuốt ve đỉnh đầu Huyên Huyên tới 2 lân, sau đó mới thực sự đóng cửa phòng.
- Cạch :"
Lam Thiên từ dưới đi lên trên lầu, hắn lần đầu thấy Hứa Tổng ôm một nữ nhân. Còn đối xử ôn nhu như vậy, ngày mai chắc chắn mặt trời mọc hướng tây rồi.
" Huyên Huyên, cô đi theo tôi, phòng cô ở bên kia.
" Cô không cần cố kị gì hết, cứ thoải mái như ở nhà mình. Hơn nữa , lúc tới công ty cô vẫn nên mang theo đồ ngọt cho Hứa Tổng..