Sáng sớm ngày hôm sau, Mộ Thần Dung tỉnh dậy. Bàn tay xoa xoa mắt cố gắng nhoài người dậy.
Phát hiện người bên canh đã không thấy đâu. Trên giường quần áo của hắn không cánh mà bay.
Hắn biết rõ chắc chắn là Huyên Huyên mặc. Hôm qua hắn lỡ tay xé nát đồ của cô.
Khi người vừa đứng dậy, hắn liền ngã quỵ xuống. Đầu óc mê man luôn nhớ tới sự việc điên cuồng phóng túng kia.
" Đây là lao lực quá , nên mất sức sao?
Mộ Thần Dung cố gắng lê bước chân đang mên nhũn, khó khăn lắm mới lết được tới toilet.
Hắn nhìn chính mình trong gương, mặt đỏ hồng, còn vương lại tư vị sung sướng đêm qua.
Đêm qua là hắn quá phóng túng. Tình dục quá độ dẫn nên thận hư. Sáng đi wc còn cảm nhận được ẩn ẩn đau trên quy đầu.
Hắn quay lại phòng dọn dẹp lại. Trên ga giường còn lưu lại vết Máu đỏ hồng. Mộ Thần Dung thở dài một hơi.
Cho dù Huyên Huyên bị dược vật khống chế. Cũng do hắn mất đi lí trí lấy đi lần đầu của cô. Hắn dự định sẽ chịu trách nhiệm với cô.
Chỉ cần cô không chê hắn là gay. Dù sao đi nữa hắn vẫn có cảm giác với thân thể Huyên Huyên.
Nghĩ tới đây, hạ thân hắn lại bành trướng lên.
" Chết Tiệt! Cô là yêu tinh câu dẫn người " Hừ "
Mộ Thần Dung định sang gõ cửa phòng Huyên Huyên, nhưng hắn nên nói gì mới tốt đây?
Suy nghĩ căng não, hắn liền cầm điện thoại dự định nói xin lỗi. Nhưng rồi soạn tin lại xóa đi.
Lặp đi lặp lại vài lần hắn vứt điện thoại vào một góc. Ôm gối ngủ tiếp.
Huyên Huyên vừa về tới phòng, âm thanh Hệ Thống vang lên.
[...] Ký chủ ! thấy chủ ý lần này của ta hoàn hảo hay không? Kích thích không....
" Hệ Thống tại sao mi vô sĩ như vậy? Mang bổn cô nương ra làm trò đùa
[...] Ký chủ ! không phải có ta ra tay thì tới bao giờ cô mới vắt cạn được nam chủ?
Huyên Huyên sinh khí. Hừ mạnh lên tiếng phản đối.
" Hừ bổn cô nương có thể trói hắn lại, từ từ vắt cạn.
[...] "...." còn có cách này sao???
.........................
Mấy ngày nay , Mộ Thần Dung và Huyên Huyên cơ bản là tránh mặt nhau .