Bị Huyên Huyên uy hiếp, đáy lòng Trịnh Kỳ Long trâm xuống. Căn bản hắn bị đau, nên không có ý bỏ chạy như cô nói.
Huyên Huyên nhìn đi nhìn lại Trịnh Kỳ Long nhiều lần, một hồi sau cô mới mở miệng nói.
" Cho tôi sờ chỗ kia 5 phút :"
Trịnh Kỳ Long sững sờ, hắn xoay cái cổ cứng ngắc. Cố gắng muốn nhìn rõ dung mạo của cô qua cái mũi che chắn gần nữa khuôn mặt..
" Cô nói gì? :"
Huyên Huyên hơi cau mày, bổn cô nương đã nói rõ như vậy rồi. Tên này còn không nghe rõ, hay do hắn bị đáng tới hỏng luôn lỗ tai rồi.
Cô bặm môi không lên tiếng, đôi mắt nhìn bốn phía. Nhân lúc này không có người, còn là nơi vắng vẻ. Sờ nhanh thôi, kẻo có người phát hiện ra..
Huyên Huyên không một chút suy nghĩ, tay lưu loát kéo khóa quần của hắn xuống. Lúc này Trịnh Kỳ Long giật mình, hắn túm lấy bàn tay của Huyên Huyên, đồng thời quát lớn...
" Cô đang làm cái gì vậy :"
" Sờ :" Huyên Huyên dứt khoát trả lời, không cần suy nghĩ nhiều.
Bất giác Trinh Kỳ Long lúng túng không biết phải làm thế nào. Đây là trường hợp lần đầu hắn gặp phải.
Những lần trước đều là hắn hoặc người khác tìm, đâm chém lẫn nhau. Còn lần này, hắn lại bị một nữ hái hoa tặc, muốn sờ nơi đó.
Nhìn thấy Trịnh Kỳ Long giữ chặt tay mình không buông. Huyên Huyên bất mãn nói..
" Tôi đã cứu anh :"
" Nhưng tôi không cần :" Trịnh Kỳ Long đỏ mặt tía tai nói, may mắn lúc này là trời tối. Không ai nhìn ra được hắn đang xấu hổ.
" Cạch --"
Huyên Huyên vứt gậy sắt xuống đất, tay còn lại nhanh chóng cởi bỏ thắt lưng của hắn. Chỉ trong vài phút Huyên Huyên thành công trói chặt hai tay của Trịnh KỲ Long.
" Cô...
" Cô.. bị biến thái sao? :" Hắn bất đắc dĩ lên tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Huyên Huyên.
Nghe thấy Trịnh Kỳ Long nói mình biến thái, Huyên Huyên không phản bác lại. Quả thật từ khi cô kí kết với hệ thống không tiết tháo kia. Chính xác cô trở thành nữ biến thái..
"Ừ! Ngoan ngoãn để tôi sờ 5 phút :"