3 tháng trôi qua, trước ngày cữ hành hôn lễ lẫn đăng cơ của Thời Sâm. Thời gian này sức khỏe của Thời Định xuống dốc không phanh.
Sắc mặt ông ta trở nên nhợt nhạt, uống máu vào lập tức nôn ra . Lúc này Huyên Huyên cùng với Thời Sâm tới gặp để bàn về buổi hôn lễ ngày mai.
Hai người đều cảm thấy Thời Định có chỗ nào đó không đúng cho lắm. Nhưng lại không phát hiện ra đó là nơi nào...
" Tiểu tử, đã tới sao còn không vào ? :' Thời Định lên tiếng nói vọng ra ngoài.
Thời Sâm nghe thấy Cha mình lên tiếng, hắn mới dẫn Huyên Huyên vào bên trong..
" Cha, người không khỏe chỗ nào? Nhìn sắc mặt người thật xấu..:"
" Không sao, ta vẫn ổn. Cũng đã chuẩn bị hoàn thành sự kiện ngày mai..
"Tiểu tử, con thật sự trưởng thành rồi. Ta cũng yên tâm giao trọng trách lại cho con...
Thời Định khó khăn thở ra, cố gắng giữ cho mình thật bình thường. Xua tay với Thời Sâm.
Ông ta cầm ly máu lên, ngữa cổ uống cạn. Mà trong lòng đau xót, cũng là hai đứa con.
Một đứa một lòng muốn hắn chết, còn một đứa hết lòng lo lắng cho hắn. Việc Thời Dục bỏ nhựa Anh Đào và Bột bạc vào đồ uống của hắn, hắn biết rõ..
Biết nhưng vẫn phải uống, dù sao thời gian hắn không còn nhiều. Chết sớm hay muộn cũng thành khói bụi. Hắn chỉ mong, bản thân mình cầm cự được hết ngày mai...
Huyên Huyên nhìn vào ánh mắt của Thời Đinh, ẩn chứa nhiều lo lắng, lẫn tâm sự. Xen một chút giống như ông ta chuẩn bị tinh thần đi một nơi xa nào đó...
" Cha, ngày mai nhất định phải chứng kiến con và Sâm Sâm gắn kết đồng tâm...
Cô ngọt ngào vỗ vỗ lên tay của Thời Định. Một mặt bắt mạch, kiểm tra sức của cô..
Sắc mặt cô tối lại, mạch tượng lẫn biểu hiện này. Giống hệt như lúc cô mới vừa xuyên qua, không lẽ Kamila ra tay với Thời Định?
Nhưng cô ta không có lí do gì để ra tay? Phút chốc Huyên Huyên như tỉnh thần. Vậy nhất định là Thời Dục..
Cô lén lút nhéo nhéo tay Thời Sâm, định lên tiếng nhắc nhỡ. Thì bất ngờ cánh cửa bị ai đó đạp mở, hung hăng lên tiếng..
" Cha, con không đồng ý để Alice kết hôn cùng với Thời Sâm :" Giọng nói này là của Thời Dục..
" Rầm :"
" Thời Dục, con còn muốn nháo cái gì? Không phải con có Kamila rồi sao... con trở về với nữ nhân thô lỗ thấp hèn kia đi..
Thời Định đập bàn, ông ôm chặt lấy ngực mình gằn lên từng chữ. Nói hết một câu, ông thở thôi cũng là một chuyện khó khăn...