Trong đầu Huyên Huyên văng vẳng tiếng nói thảm thiết của Nguyên Chủ. Cô đặt tay lên lồng ngực khó khăn áp chết cảm xúc hận thù xuống...
Cảm xúc của Nguyên chủ quá mảnh liệt, hai mắt Huyên Huyên đỏ hồng trào nước mắt ra. Cô lẩm bẩm..
" Alice yên tâm ra đi, tôi sẽ thay cô sống tốt. Giúp cô trả thù lấy lại công bằng. Phải sống như một nữ hoàng quyền lực.
Dường như Nguyên chủ nghe được những lời này, cảm giác khó chịu liền dịu xuống.
Huyên Huyên cảm thán, dạo gần đây, cô luôn xuyên vào cái tình thế đầu máu chó. Có hay không hệ thống đang cố tình hố bổn cô nương..
" Hệ Thống, bổn cô nương không muốn lăn lộn cái tên tra nam Thời Dục kia
[...]Ồ, ta cũng không có bắt ký chủ lăn lộn với hắn nha. Hắn tiểu đệ rất bé, không xứng làm đối tượng mà ta nhắm tới..
Huyên Huyên :"...."
" Tiểu đệ bé? Bé??????
" Khụ ~~ mau phát nghiệm vụ rồi giúp bổn cô nương thoát khỏi nơi này đi, mùi vị khó ngửi muốn chết..
[...] Nhiệm vụ chính tuyến , xin mời ký chủ thực hiện nguyện vọng của Thời Sâm.
Nghe được âm thanh hệ thống phát nghiệm vụ, Huyên Huyên cố gắng gợi nhớ hình ảnh của Thời Sâm trong ký ức. Nhưng không may, ký ức nguyên chủ lại chưa hề nhìn thấy Thời Sâm..
" A! Là nam nhân đáng thương , được rồi nam nhân này. Bổn cô nương muốn...:"
Xem như đây là số phận đi, hắn đáng thương như vậy. Thì để bổn cô nương bao bọc bảo vệ, sau đó vắt cạn xem như là tiền công đi...
Lúc này Huyên Huyên phân tích , cô xuyên vào đúng lúc câu truyện xảy ra phân nữa. Lúc này cô sắp bị đem đi bán đấu giá nha.
Cùng lúc này, ở một địa phương âm u. Nam nhân nằm trong chiếc hòm tinh xảo, mắt đỏ tóc đen gương mặt tinh xảo đẹp không tì vết. Làn da trắng tới hớp hồn.
Cặp mắt mở ra nhìn xung quanh lâu đài, môi hắn nhếch lên nụ cười quỷ dị..
" Trở về thôi, Cha cũng biết gọi đúng thời điểm....