Hạ Mặc Phỉ cắn răng, cố gắng chế trụ Mộc Bá. Hằn dồn toàn bộ tinh thần lực thành lưỡi dao sắc bén, phóng tới Mộc Bá như muốn cắt đứt đầu hắn ra.
" Hạ Mặc Phỉ, anh bình tĩnh... chúng..
chúng ta cùng là bạn bè. Đừng giết tôi :" Mộc Bá lo sợ lên tiếng, hắn không ngờ Mặc Phỉ lại có thể phóng ra tinh thân lực mạnh mẽ tới vậy...
" Mộc Bá, cậu cũng xứng nhắc tới hai chữ bạn bè :"
" Nát :" Tức khắc đầu của Mộc Bá căng lên, gân xanh đỏ nổi lên một cách đáng sợ..
" Ư...a... a... Hạ Mặc Phỉ.. coi như tôi cầu xin anh...tha cho tôi....
Mộc Bá cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng. Phía trên tường thành, Lâm Y Y và Mộc Cường nhìn thấy Mộc Bá không công kích nữa, mà dây leo thu hết lại.
Không ngừng vũng vẫy trên không trong. Hai người cảm thấy lạ, nhưng quá xa không thể nào nhìn rõ...
" Hừ.... cứng đầu... :" Hạ Mặc Phỉ gầm lên, đôi. mắt chuyển đổ hắn dốc hết sức lực lên đại não..
" Phá.... "
" Phụt --- Bộp :"
Tức khắc đầu của Mộc Bá bóp nát, não văng tung tóe. Hai con mắt lồi ra ngoài, gương mặt bị bóp nát tới biến dị...
" Anh Mộc Bá...
" Em trai...
Lâm Y Y / Mộc Cường. Kinh hãi hét lớn lên.
Mộc Bá rơi từ trên cao xuống, tức khắc tang thi cấp thấp tụm lại xé xác hắn. Huyên Huyên thở nhẹ ra một hơi, vậy chỉ còn Lâm Y Y và Mộc Cường...
" Mặc Phỉ, giúp em tới gần căn cứ, chúng ta cần phải đánh nhanh rút gọn.
" Được :" Hạ Mặc Phỉ bay xuống, ôm lấy Huyên Huyên bay về phía căn cứ gần hơn. Hắn rống lớn lên điều khiển tang thi liên tục công kích cổng thành..
Mộc Bá chết thảm, ngay lúc này sĩ khí của dị năng giả xuống thấp nhất có thể. Hơn nữa dị năng của họ gần cạn kiệt, còn tang thi như thủy triều dâng lên không ngừng.
Tát cả mọi người sợ hãi chạy lui về cổng thành, muốn vào bên trong tránh. Nhưng Lâm Y Y nào có bỏ qua, cô ta cầm súng chỉa xuống, bắn vào đầu dị năng giả làm. mẫu. Miệng hết lên...
" Xong lên tấn công lũ quái vật đó, bất cứ ai chạy vào đều phải chết...
" Bùm... Bùm... :"
" Lâm Y Y, cô không thấy tang thi mạnh mẽ hơn chúng ta sao? Đội trưởng Mộc cũng chết rồi... cô nên.
" Á.... hự.. cô... cô... :"