Hạ Mặc Phỉ ôm chặt Huyên Huyên, gia tăng tốc độ. Hông phối hợp với côn thịt cực đại thô dài tàn nhẫn thao mạnh, từng cơn ập tới hệt như vũ bão.
Khiến tâm hồn Huyên Huyên mềm nhũn ra như nước, cô không còn sức lực để rên rĩ nữa. Gương mặt đỏ hồng mê mệt ôm lấy cổ Hạ Mặc Phỉ...
" Hừ... Huyên Huyên.. em nhìn em.. Lỗ nhỏ này, lại tham lam mút chặt gậy thịt khổng lồ..
" Ư.. chúng ta.lại.... lại hoàn hảo, ăn khớp nhau như vậy.....em sinh ra là để cho anh cắm...
" Huyên....Huyên....ưmm.. đừng mút chặt như vậy.. anh muốn bắn.. ân....hừ..!
Hạ Mặc Phỉ lim dim mắt, thúc côn thịt thô to vào lỗ nhỏ giữa hai chân của Huyên Huyên. Mỗi lần hắn cắm vào rút ra tiểu huyệt lại phun ta dịch thủy ướt át xuống sàn nhà.
Chảy xuống ướt đẫm hai đùi hắn. Hắn gồng tay lên nhấp mông Huyên Huyên dập xuống lút cán côn thịt. Hông hắn tiến tới hóp bụng thúc đẩy, côn thịt thô to thẳng lên cắm dọc theo đường cong tường thịt tiểu huyệt.
Mạnh mẽ cắm khớp xuyên qua hoa huyệt ,cắm tới cổ tử cung ma sát lên xuống nơi đó. Tức khắc tiểu huyệt chật hẹp nay còn thít lại như muốn gặm gãy côn thịt của hắn..
" Ân.. Mặc Phỉ... anh giỏi nhất.. Em sinh ra chỉ dành cho anh... ân....hôn em.. mau hôn em..
Huyên Huyên mê li túm lấy cổ hắn, Hạ Mặc Phỉ cúi đầu xuống ngậm lên đôi môi đỏ của Huyên Huyên. Mặc dù nước bọt rất khó nuốt đối với tang thi, nhưng hắn không hề chán ghét. Cô tiết ra bao nhiêu hắn đều nuốt hết...
" Ưm.. sướng... ư..ân.. thoải mái... sướng Chết em... a.. a..Mặc Phỉ... em. tới.. a.. a.. dừng mau dừng lại...
Huyên Huyên vặn vẹo thân thể mình, ôm chặt lấy Hạ Mặc Phỉ, tiểu thắt lại khoái cảm lẫn cao trào dâng lên bất ngờ. Toàn thân thể cô căng ra, run lên từng đợt...
Dịch thủy lẫn nước tiểu tuôn ra ồ ạt..