Huyên Huyên hơi nhích mông lại, đỉnh côn thịt liền xâm nhập vào bên trong một chút. Lập tức hắn cảm nhận được nơi ấm nóng chật hẹp, mút lấy quy đầu.
Hạ Mặc Phỉ thở dốc ra, hắn nhìn xuống dưới. Liền thấy côn thịt của mình đã cắm một chút vào lỗ tiểu huyệt nhỏ khít ra.
Hắn vươn tay xuống nhằm cầm lấy côn thịt rút ra. Nhưng lại bị Huyên Huyên đè chặt giữ lại, không cho rút ra.
" Huyên Huyên, không được... còn có người... đợi một thời gian nữa, chúng ta.. kết hôn liền làm có... có được hay không?
Huyên Huyên mím môi trừng mắt với Hạ Mặc Phỉ, :" Mặc Phỉ, anh bị ngốc sao ? có ai kết hôn ở thời mật thế hay không?
"Hay anh thích Lâm Y Y kia? anh nói đi :" Huyên Huyên trừng mắt chất vấn, miệng tiểu huyệt co rút lại thắt chặt lấy quy đầu của hắn...
Hắn cắn chặt răng, trên trán nổi gân xanh. Thở phì phò nói.
" Huyên Huyên, em nói lung tung gì vậy? Anh... không thích nữ nhân nào khác ngoài em....ngoan.. đừng làm tiếp.. sẽ khiến em đau...
Cô suy tính một chút, sau đó rút côn thịt của hắn ra khỏi miệng tiểu huyệt. Huyên Huyên ngồi lên, chống một tay về phía sau. Tay còn lại khẽ tách mở hai cánh hoa phấn nộn ướt ra ra.
" Cũng được, vậy anh phải dùng miệng thoả mãn em.. "
" Mặc Phỉ... Mau lại đây, giúp em liếm... :"
Hạ Mặc Phỉ kinh ngạc mở lớn hai mắt, hắn không dám tin Huyên Huyên lại trong tình cảnh này bạo dạn khiêu Khích hắn. Bất giác côn thịt căng ra giật giật lên vài cái.
Hai mắt chăm chăm nhìn vào tiểu huyệt hồng hào, ướt át rỉ ra mật dịch. Hắn khó khăn nuốt nước bọt liên tục.
Hắn ngồi bật dậy, xoay người nhích lại gần Huyên Huyên. Áp Mặt tiến lại gần miệng tiểu huyệt, cánh mũi hít hà mùi hương ngọt ngào tanh tanh đang tỏa ra.