Từ khi Vọng Yêu ở Chân Nhân Tông, toàn bộ đệ tử ở đây đều biết được nàng ta có ý đồ với sư tổ. Có một vài nữ đồ đệ tốt bụng lên tiếng nhắc nhở Huyên Huyên.
Cô biết chứ, nhìn thái độ câu dẫn nam nhân của Vọng Yêu trong lòng Huyên Huyên không mấy thoái mái. Nguyệt Thần Minh nhìn ánh mắt của Huyên Huyên, hắn liền biết cô không vui.
Nên cũng biết thân biết phận, mỗi lần Vọng Yêu sát tới hắn liền né tránh như gặp phải ma.
Lúc này Huyên Huyên đang ngồi ở bàn, tay cầm sách đọc. Tay còn lại ăn nho được để trước mặt mình. Nhưng ánh mắt cô không hề nhìn vào sách hay đĩa nho.
Mà đôi đồng tử liếc nhìn hai nam nữ trước mặt mình. Nguyệt Thần Minh thì thật lòng chỉ dạy cho Vọng Yêu tu luyện.
Vọng Yêu ngồi thiền, hai tay đặt lên đùi. Đôi mắt nhắm chặt lại giống hệt như đang tu luyện. Huyên Huyên nhếch môi, mỉa mai..
" Xảo quyệt, ma tu thì tu tiên cái quái gì?
" Phụt --:" Bất giác Vọng Yêu nôn ra một ngụm máu, ngã xuống nền đất bất tỉnh.
" Hừ -- Giả vờ cho ai xem :" Huyên Huyên bình chân như vại, lột nho ăn chính mình xem Kịch vui.
Ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, Nguyệt Thần Minh mở mắt ra liền thấy Vọng Yêu đang ngất lịm. Hắn thất thần vội đỡ Vọng Yêu lên giường , tay chuẩn mạch.
Huyên Huyên nhăn mày, nhìn Nguyệt Thần Minh dìu Vọng Yêu lên giường. Cô không thích cảm giác này, thật là bực bội..
" Huyên Nhi, nàng lấy giúp ta ....:"
" Không lấy, chàng tránh ra, sư muội để ta xem... :" Huyên Huyên cáu gắt cắt ngang lời Nguyệt Thần Minh.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My ( Tiểu Đào Đào)
Cô tiến lên hung hăng đẩy hắn sang một bên. Một tay bắt lấy cổ tay của Vọng Yêu chuẩn mạch ,âm thầm dùng sức bóp mạnh.
" Bế quan kiêng kị phân tâm, không sao để sư muội nghỉ ngơi một thời gian liền ổn :"
Nguyệt Thần Minh nhìn thái độ ghen tuông này của Huyên Huyên ,làm hắn vui mừng không ít. Nhìn Huyên Nhi của hắn rất đáng yêu, cũng đã lâu hắn và Huyên Nhi chưa có ân ái..
" Còn chàng, đưa tay ra :" Huyên Huyên không vui mở miệng ra lệnh..
Hắn tò mò không hiểu Huyên Nhi của hắn bảo đưa tay ra là có ý gì? Hắn ngoan ngoãn đưa tay phải ra.
" Cả hai tay :" Cô gằn giọng nói lớn hơn, mở to đôi mắt xinh đẹp trừng hắn.
" Được, được tất cả đều nghe thê tử :"
Nguyệt Thần Minh ngoan ngoãn đưa hai tay ra, lúc này hắn không hề có một chút uy nghiêm nào của một vị sư tổ cao cao tại thượng..
Tức khắc Huyên Huyên thi triển trận pháp, tay kết ấn tạo thành bọc nước lớn dội thẳng vào hai tay của Nguyệt Thần Minh .
" Nam nhân của ta, không cho phép chàng đụng vào nữ nhân nào khác. Cho dù lí do là gì đi nữa...
Nguyệt Thần Minh :"...."