Lúc này độc tố của cỏ thôi thúc tình ngấm vào toàn bộ nội tạng, lẫn kinh mạch của Huyên Huyên. Cô dùng tay manh mẽ xé rách y phục của mình, tay còn lại đẩy Nguyệt Thần Minh ra.
" Sư phụ... Đồ nhi sắp không chịu được... để đồ nhi chết đi... người mau đi đi :" Huyên Huyên gấp gáp, khó khăn thốt ra từng từ...
Nguyệt Thần Minh một mực tiến lại,ôm ghì lấy Huyên Huyên. Hắn nhìn ý trí kiên định của Huyên Huyên khiến hắn đau lòng không thôi..
" Nàng sẽ không chết, ta giúp nàng giải độc :"
Nói xong hắn đưa tay sờ lên hai vú săn trướng, núm vú căng chỉa lên khiêu khích từ bao giờ. Nguyệt Thần Minh híp mắt nhìn sắc mặt phiếm hồng , kiều mị của Huyên Huyên.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My ( Tiểu Đào Đào).
Hắn nhịn không được mà cúi đầu xuống, liếm mút lên núm vú hồng hào kia. Huyên Huyên đẩy đầu hắn ra, thở dốc rên rỉ..
" Sư phụ... đồ nhi yêu người... nhưng đồ nhi không muốn dùng cách hèn hạ này bắt người phải ân ái với đồ nhi...
" Sư phụ, thứ đồ nhi cần là sự chấp nhận thật lòng Từ người. Đã không yêu thương đồ nhi, xin đừng ép buộc bản thân mình..
" Hãy... hãy để đồ nhi chết đii...ưm.... :"
Hắn mặc kệ Huyên Huyên đẩy ra, miệng vẫn liếm mút hăng say. Ánh mắt vui vẻ hạnh phục lóe lên rất rõ..
" Nàng ngốc thật, hay giả ngốc gạt ta? Huyên Nhi, ta yêu nàng...
" Lời ta nói là sự thật, kiếp này Nguyệt Thần Minh ta chỉ nguyện kết tóc xe duyên với một mình nữ nhân là nàng..
" Sư... Sư phụ... người nói là thật sao? hay là đồ nhi đang mơ một giấc mơ ngọt ngào.... Đồ nhi không muốn tỉnh dậy...
Nguyệt Thần Minh cắn mạnh lên núm vú Huyên Huyên, ngón tay vân vê lên đỉnh núm khẽ nhéo. Cảm giác đau đớn lẫn sung sướng ập tới, cô thở ra rên rỉ....
" Ân....ngô... ưm... ưmm... :"
" Huyên Nhi ! nàng xem, là thật không mơ... Còn gọi là sư phụ? :"
Hắn cảm thấy không hài lòng, ngón tay niết liên hồi lên núm vú căng cứng kia. Hơi thở nóng ấm thổi vào tai nhỏ của Huyên Huyên.
Bất giác eo cô ưởn lên trước, hai tay ôm chặt lấy cổ của hắn. Lồng ngực phập phồng khẩn trương, cô cảm nhận được phía dưới đã sớm ướt đẫm...
" Sư phụ... người gọi đồ nhi là gì... ưm... thật khó chịu... :'
" Huyên Nhi, Huyên Nhi... Nàng mãi mãi là Huyên Nhi của ta...
Nguyệt Thần Minh gấp gáp không kém, hắn gọi tên Huyên Huyên liên tục, sau đó tiếp tục nói...
"Ngoan! Nàng mau gọi ta... gọi ta tên ta... :"