Một hồi lâu sau, Huyên Huyên chậm dãi mở mắt ra.Tay cầm cuấn bí tịch di chuyển vào trong phòng của Nguyệt Thần Minh.
Lúc này hắn vẫn đang chăm chú đọc sách, cô không biết hắn đang đọc sách gì. Chuẩn bị lên tiếng, thì Nguyệt Thần Minh đã mở miệng trước.
" Bế quan kị nhất là phân tâm, vi sư làm phiền tới con sao?
" Nếu như vậy, vi sư liền rời đi.
Nói xong hắn gấp sách lại, đôi mắt tránh né ánh mắt của Huyên Huyên. Đứng dậy đi thẳng ra ngoài...
Lúc sắp lướt qua người Huyên Huyên, thì cô nắm chặt ống tay áo dài của hắn lại. Sắc mặt khẩn cầu, ngữ điệu mềm mỏng vang lên..
" Sư phụ, đồ nhi có chỗ không hiểu nên không thể tiếp tục bế quan :"
Nói xong Huyên Huyên đưa quấn bí tịch ra trước mắt Nguyệt Thần Minh, cổ hơi rụt vào vai nhỏ.
Nghe tới đây, hắn đảo mắt nhìn Huyên Huyên, sau đó bàn tay chậm rãi cầm. lấy quấn bí tịch. Ngồi lại chỗ cũ.
" Không phải con có chỗ không hiểu sao? còn không mau lại đây?
Nguyệt Thần Minh hơi nhíu mày nói, Huyên Huyên thấy vậy vui vẻ chạy lại. Ngồi sát với Nguyệt Thần Minh, ngoan ngoãn nghe hắn chỉ dạy.
" Nơi này, con phải tĩnh tâm hấp thụ linh khí dẫn qua đan điền.....rồi sau đó...
" Con đã hiểu chưa?
Nguyệt Thần Minh tận tình chỉ dạy, nhưng không ai trả lời. Thay vào đó hắn cảm nhận được vai mình có chút nặng.
Nữ nhân nào đã sớm hít thở đều đều, ngủ gục lên vai hắn. Nguyệt Thần Minh khẽ đỡ lấy đầu nhỏ, lẩm bẩm..
" Lại lười biếng...
Hắn không hề hay biết đồ nhi của mình ,cố tình giả vờ ngủ. Hai tay nhanh chóng bế bổng Huyên Huyên lên, nhẹ nhàng đặt lên giường.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My ( Tiểu Đào Đào).
Nguyệt Thần Minh vừa định buông tay ra, thì Huyên Huyên lập tức ôm chặt lấy cánh tay của hắn không buông. Vạt áo chính vì lực kéo mạnh, khiến hắn lộ ra khuôn ngực rắn chắc.
" Ưmmmm.... đừng... Huyên nhi muốn ôm ngủ...ưmm... :"
Nguyệt Thần Minh lắc đầu , hắn muốn gỡ cánh tay nhỏ bé kia ra nhưng rồi không nỡ. Trong lòng hắn dâng lên cảm giác có lỗi , những ngày qua hắn không quan tâm tới đồ nhi.
Tới lúc này khi ngủ, cũng nói mơ? Nghĩ như vậy hắn nhẹ nhàng cởi bỏ giày xuống. Leo lên giường nằm kế Huyên Huyên.
Huyên Huyên mừng thầm trong bụng, không ngờ kế hoạch lại dễ dàng thực hiện như vậy. Cô gác toàn bộ chân lên đùi hắn, tay vắt qua eo quấn chặt như bạch tuộc.
Mặt phiếm hồng úp vào lồng ngực hắn, Nguyệt Thần Minh cảm thấy không được thoải mái . Mỗi khi gần đồ nhi của mình, cơ thể hắn ngứa ngáy không yên.
Lúc này hắn hoàn toàn bất động nằm cứng đờ mặc cho Huyên Huyên ôm chặt. Không lâu sau chính mình chìm vào giấc ngủ khi nào không hay..