Huyên Huyên chăm chỉ quét dọn toàn bộ Đỉnh Vạn Thương , hai cánh tay mỏi nhừ. Thân thể từ trên xuống dưới lấm lem, không lâu sau Nguyệt Thần Minh phi hành kiếm quay lại.
Hắn nhìn chằm chằm vào đồ nhi của mình, gương mặt anh tuấn hơi nhíu lại. Vừa giúp đồ nhi làm sạch xong, chỉ mới quét dọn một chút liền bẩn tới lợi hại??
Huyên Huyên trông thấy hắn,cô rụt cổ lại. Tay cầm chắc chổi ủy khuất đứng vào một góc, chân chân nhìn Nguyệt Thần Minh.
Bàn tay lấm lem quẹt ngang mũi, thoáng chốc gương mặt xinh đẹp nhiều thêm một vết bẩn. Hắn định ngăn lại nhưng không kịp, Nguyệt Thần Minh liếc mắt nhìn xung quang...
Quét như không quét, nhìn càng dối thêm. Hắn tiến lại gần Huyên Huyên tay phải nắm chặt quấn bí tịch tu luyện. Tay trái nhanh chóng tạo ra dòng nước trong veo, bất ngờ Huyên Huyên khó khăn lên tiếng..
" Sư.. sư phụ, đồ nhi muốn tự mình tắm rửa.... :"
Nguyệt Thần Minh dừng động tác lại, hắn suy nghĩ đồ nhi của mình nói đúng. Dù sao đồ nhi đã trưởng thành, hắn không thể đối xử như hài tử được.
Hai mắt hắn nhìn lên bầu trời nhá nhem, ôn nhu mở miệng...
" Được! sắc trời đã tối con nên tắm rửa sớm. Vi sư giúp con làm đầy nước.
Nói xong hắn đi vào bên trong Nguyệt Thần Điện, đổ đầy nước chứa linh khí vào thùng tắm giúp Huyên Huyên. Tay hắn lấy ra từ nhẫn trữ vật một bình dược.
Nhỏ xuống một giọt màu xanh lam, tức khác nước trong thùng tỏa ra mùi hương dễ chịu, bốc lên hơi nước.
Huyên Huyên ngoan ngoãn tiến vào bên trong, tiện tay khép chặt cửa lại. Cô nhanh chóng truốt bỏ y phục xuống, nhẹ nhàng bước vào trong thùng.
Làn da trắng nõn, nổi lên tầng màu hồng mê người. Bàn tay xinh đẹp tạt nước lên thân thể. Ngón tay khẽ vuốt ve cơ thể mềm mại, núng nính của mình.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My ( Tiểu Đào Đào).
Ngón trỏ và ngón cái vân vê hai núm vú hồng nhạt,cô nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm. Miệng nhỏ cong lên, phát ra âm thanh rên rĩ rất nhỏ.
Mặc dù rất nhỏ, nhưng Nguyệt Thần Minh ở bên ngoài lại nghe rõ mồn một.
"Ân....Ưm.. ư... :"
Hắn cau mày lo lắng, nhịn không được mà lên tiếng hỏi vọng vào bên trong..
" Đồ nhi, con có chuyện gì sao ? không khỏe chỗ nào?
Nghe được âm thanh của Nguyệt Thần Minh, dường như khiến cô bừng tỉnh. Miệng mím chặt cố gắng không rên thành tiếng.
Cô cảm thán, nam chủ này còn thính hơn cả A Cẩu. Chính mình rên nhỏ vậy cũng nghe thấy??
" Sư phụ , con không sao.. Không có việc gì :"
Thấy đồ nhi đáp lại không sao, thì hắn mới yên tâm phần nào. Hai mắt híp lại nhìn lên bầu trời đầy sao, bất giác trên bầu trời hiện ra hình ảnh xinh đẹp khi Huyên Huyên cười.
Nguyệt Thần Minh bất đắc dĩ cười khổ. Nghĩ thầm trong lòng.
" Đồ nhi trưởng thành thật rồi :'
Nữa canh giờ sau, vẫn chưa thấy Huyên Huyên bước ra. Hắn định tiếp tục lên tiếng nhắc nhở, bất ngờ bên trong phát. ra tiếng động lớn , xen lẫn tiếng la thất thành của Huyên Huyên...