Nguyệt Thần Minh bế chắc Huyên Huyên trong vòng tay của mình, lập tức phi hành. Dọc đường có nhiều đệ tử chỉ chỏ, to nhỏ nói nói nhau.
Hắn đã đạt tới cảnh giới sắp Hóa Thần dĩ nhiên thính lực rất tốt. Những câu nói nhỏ to kia hắn đều nghe rõ mồn một..
" Tiểu sư thúc tổ bị sao kia? không lẽ sư thúc tổ bế quan tới mức tẩu hỏa nhập ma.?
" Không, ta cảm thấy sư thúc tổ sắp đột phá rồi..?
Người khác lại nói tiếp :" Không thể nào, 13 năm không đột phá Trúc Cơ. Sao bây giờ lại có thể đột phá, ta không tin.
Nguyệt Thần Minh nhíu mày, mặc dù đồ nhi của hắn căn cốt tốt. Nhưng độ lĩnh hội lại kém, chính vì vậy cũng không thể để cho đệ tử tông môn khác cười chê sau lưng được.
Hắn cất giọng uy nghiêm, xen lẫn tức giận lên.
" Các ngươi thật rảnh rỗi? Nếu vậy tất cả các ngươi hãy tới Vân Quang Thế rèn luyện đi.
Rứt lời Hắn xoay phắt người bay đi mất dạng. Để cho toàn bộ đệ tử trợn tròn mắt ,không biết phải nói gì.
Vân Quang Thế là nơi Tứ Trưởng Lão cai quản. Tứ Trưởng Lão này nổi tiếng là khắt khe, tới nay còn chưa có đệ tử chân truyền, đệ tử nội môn còn đếm trên đầu ngón tay.
Lời nói của Nguyệt Thần Minh họ không dám cãi lại, đành cúi đầu tới Vân Quang Thế rèn luyện. Trong lòng khẽ trách mắng, chính mình chuốc lấy khổ sở.
Rất nhanh Nguyệt Thần Minh đặt Huyên Huyên lên giường ngồi. Chỉnh tư thế ngồi sấp bằng, tay kết ấn đặt vòng bảo vệ giúp cô.
Lúc bế quan cần nhất chính là yên tĩnh,tránh cho tâm tình bị rối loạn. Hắn phong bế ngũ môn của Huyên Huyên.
Sau khi kết ấn xong, hắn ngồi xuống bàn. Tay thon dài, khớp tay hoàn mĩ cầm bút, khẽ chấm vào nghiêng mực viết chữ trong thời gian chờ đợi Huyên Huyên bế quan xong.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin
liên hệ FB : Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Tu vi của hắn cao thâm, chính vì vậy không cần ăn uống vẫn không có cảm giác đói. Đôi mắt híp lại nhìn đồ nhi của mình bế quan, gương mặt cô. lúc này xinh đẹp hệt như búp bế sứ.
Nguyệt Thần Minh ngắm nhìn tới mức thất thần, tay phải lấy ra từ nhẫn trữ vật. Giữa lòng bàn tay cầm viên cực phẩm đan dược do hắn luyện chế bằng chính máu của mình
Hắn chờ đợi ngày này lâu rồi, chỉ cần đồ nhi của mình đột phá, ăn đan dược này vào. Sẽ có tác dụng tốt nhất có thể.
Cực phẩm đan dược này, phải mất 10 năm mới tu luyện dược 1 viên. Phải nói là rất chân quý.
Cứ như vậy ngày này qua ngày khác lặng lẽ trôi qua, hai thân ảnh nam nữ ngồi sấp bằng bế quan. Khắp Đỉnh Vạn Thương lá vàng úa phủ đầy khắp nơi.
Xuân qua đông tới liên tiếp 2 năm sau đó. Dị tượng xuất hiện, trên trời mây lục sắc tích tụ lại. Phong vân nổi lên thét gào, lá vàng dưới đất bay đầy trời.
Kết ấn lập tức bị phá vỡ bởi sức mạnh rất lớn. 2 Đạo lôi chớp bất thình lình dáng xuống nơi Huyên Huyên bế quan.