Hai người cảm thấy nữ nhân dưới thân vẫn mắng liên hồi. Thì hắn cùng Tiêu Cao Từ phối hợp cùng thúc đẩy côn thịt vào sâu bên trong.
Tiểu huyệt lẫn cúc huyệt mệt mỏi cắn chặt hai cực đại côn thịt không buông, hai lỗ nhỏ kéo căng ra thành hình tròn nuốt vật lớn vào càng sâu.
Khuôn mặt hai nam nhân tràn ngập tình dục nhìn chằm chằm nữ nhân dưới thân. Tiếng động dâm mị vang lên khắp phòng.
Hà Ân và Ngọc Vũ Hạo vẫn còn ham muốn, hai người họ mỗi người một bên vú. Úp mặt vào thi nhau hút chất dịch sữa vào trong bụng.
Nhìn hình ảnh này Tôn Hoắc Tề một lần nữa không chịu đựng được. Lửa tình dục một lâng nữa bùng cháy lên, côn thịt đã cứng nay còn bành trướng hơn.
Ngón tay của hắn xoa xoa nhưng không có cách nào làm côn thịt dịu xuống được.
Đôi mắt sắc lạnh âm trầm nhìn vào tiểu huyệt chật hẹp kia, hắn suy nghĩ lỗ nhỏ kia liệu có chịu đựng thêm được 1 cái côn thịt to nữa hay không?
" Vẫn phải thử... "
Suy nghĩ xong Tôn Hoắc Tề đặt mạnh. ly rượu vang đỏ xuống. Hắn tiến lại ghế sofa đối diện, lãnh đạm mở miệng...
" Các cậu chơi thật vui, Tôi tham gia :"
" Được, Tề, mau đút vào đây :" Ngọc Tử Dương lẫn Tiêu Cao Từ hưng phấn xoay chuyển tư thế của Huyên Huyên lại.
Hai người họ đạt cô nằm úp trên lồng ngực của Tiêu Cao Tề. Ngọc Tử Dương rút côn thịt từ cúc huyệt ra, nhường chỗ cho Tôn Hoắc Tề.
Còn chính hắn đi xuống dưới, hơi khom người quỳ gối xuống giữa nơi giao hoan của Huyên Huyên. Còn Tôn Hoắc Tề bước quá nữa lưng cô. Hắn xoay người lại, cắm côn thịt vào cúc huyệt..
" Ưm.. Hừ... lỗ này chặt hẹp không kém... đúng là tiểu dâm đãng :" Tôn Hoắc Tề hít hơi sâu, cảm thụ cúc huyệt quấn mút côn thịt của mình. Hắn cảm thán nói.
Ngọc Tử Dương híp mắt, hai ngón tay đút vào cùng với côn thịt của Tiêu Cao Từ, nhịp đâm thọc chậm dãi vào trong tiểu huyệt.
Hắn cảm thấy nơi này tuy nhỏ, nhưng lại có sức đàn hồi lợi hại. Chắc chắn chịu được thêm một cái côn thịt của hắn nữa...
Nghĩ như vậy, Ngọc Tử Dương cầm chắc côn thịt ép sát vào miệng Tiểu huyệt. Chạm rãi nhẹ nhàng tiến vào. Quy đầu vừa vào được 1cm thì hắn đã thấy chật hẹp , tiểu huyệt nhỏ nhắn căng ra như muốn rách...
" A... A... không được... rách...mất... sẽ rách... a. a... ưm... khốn kiếp... đau quá.. ưm... :" Huyên Huyên nước mắt dàn giụa, miệng vừa há ra đã bị Hà Ân nhét côn thịt vào sâu trong cổ họng.
" Ngô... ân... ưm... ưm.... "
" Bảo bối, đã ai nói với em rằng. Em rất ổn không? :' Hà Ân ôn nhu mở miệng, nhưng động tác đâm thọc côn thịt vào họng cô thì không hề ôn nhu như lời hắn phát ra..