Huyên Huyên rốt cuộc nhịn không được thét lên chói tai . Vai nhỏ run rẫy lên từng hồi, tay ghì chặt lấy cổ Tôn Hoắc Tề.
Eo nhỏ của cô vặn vẹo cong lên, mồ hôi ướt dẫm chảy xuống cái cổ trắng noãn. Hai hốc mắt nhiễm hồng, nổi lên tầng hơi nước mơ màng gợi dục.
" A.. a.. a... Ưm.. ân.... thật.... sâu.... ưm.. :"
" Hừ...cô mau thả lỏng.. tiểu dâm đãng này đừng kẹp chặt như vậy? cô thích gậy thịt của tôi tới vậy sao?
Âm thanh trầm thấp, xen lẫn hơi thở gấp gáp vang lên. Tôn Hoắc Tề thả chậm tốc độ, đầu cúi xuống gặm nhắm vành tai đỏ hồng của Huyên Huyên.
Môi mỏng liếm mút vành tai tuyết trắng ửng hồng , đôi lúc hắn còn mở khớp hàm. Dùng răng gặm cắn, dùng lưỡi dài liếm láp từ vành tai xuống cái cổ trắng của cô.
"Ngô.... Ân... Quá nhột....Đừng..ưmm....... Làm ơn... Dừng Lại.... tôi muốn nghĩ ngơi. .... Hừ..... Ân...." Tiếng van xin năn nỉ ngọt lịm, không ngừng phát ra, văng vẳng lỗ tai Tôn Hoắc Tề.
Côn thịt thô to của hắn , vẫn mạnh bạo đâm tiến vào chỗ sâu nhất bên trong tiểu huyệt . Huyên Huyên cảm giác được tiểu huyệt đang sưng to lên, cô chỉ còn cách nằm rên rĩ chịu đựng đau đớn lẫn khoái cảm tra tấn lấy mình.
" "Sao có thể cho cô nghĩ? Còn bốn người kia chưa có tận hưởng cực phẩm đâu? Hừ....Vậy nên.... cô. phải chuẩn bị cho tốt....."
Hắn vừa nói , côn thịt vẫn động không ngừng. Hắn cảm nhận được cây gậy thịt của mình, đang được tiểu huyệt tận tình mút liếm hút sâu vào bên trong.
Tôn Hoắc Tề gia tăng tốc độ, hắn hận không thể cắm hư cái tiểu huyệt chật khít ướt át này.
Lúc này Tôn Hoắc Tề hoàn toàn mất đi dáng vẻ, lạnh lùng người đàn ông hoàng kim .Mà hắn giống như một con sói, đang chăm chú xé con mồi.
Đôi mắt đen sâu không gợn sóng, gương mặt vẽ rõ lên hai chữ " Động Dục " . Hai tay vẫn liên hồi nhào nắm xoa vân vê núm vú của Huyên Huyên.