Huyên Huyên ổn định lại tinh thần, điều đầu tiên cô cần làm đó chính là trở về Hàn Gia. Lập tức hủy bỏ hôn sự với Hà Ân, dù hắn có là nam chủ đi nữa cô cũng không thể chấp nhận hắn được.
Cô lại càng không phải nguyên chủ, xinh đẹp nhưng não ngắn. Nghĩ thông suốt , Huyên Huyên nhìn lại thân thể mình, hai mắt đảo qua quần áo bị xé tả tơi.
" Tên khốn kiếp nha anh , Tôn Hoắc Tề anh chờ xem tôi làm sao sử anh.
Quá cầm thú rồi, trên người lưu lại vết hồng tím mờ nhạt . Hơn nữa quần áo còn bị xé nát.
Huyên Huyên bất đắc dĩ mặc đồ ngủ của khách sạn vào, tay lấy điện thoại từ trong túi ra. Cố gắng bấm dãy số quen thuộc.
Vài giây sau giọng đàn ông khàn khàn, cung kính vang lên.
" Tiểu thư, người đang ở đâu Hàn Tổng và Phu Nhân rất lo lắng cho người.
Huyên Huyên chán nản nhìn tấm danh thiếp trên bàn, cô từ từ nói từng chữ.
" Chú Hạ , chú tới hotel Đường Chân Trời . Số nhà 15 Đường Vọng Xuyên, Ngõ Âm Phủ.
" Tới đón tôi, đừng cho ba mẹ tôi biết. Tránh cho họ lo lắng.
Người đàn ông mà Huyên Huyên gọi là chú Hạ kia. Không ai khác chính là quản gia kiêm luôn tài xế riêng cho Huyên Huyên.
Ông có hơi giật mình khi nghe Huyên Huyên thay đổi ngữ điệu, còn lo lắng cho Hàn Tổng và Phu Nhân. Tiểu thư ngang ngược của họ, từ khi nào đã biết lo lắng cho người thân rồi?
Nếu như bình thường, thì tiểu thư của họ chắc chắn sẽ hét ầm trong điện thoại. Vậy mà hôm nay lại gọi hắn là chú Hạ? cảm thấy không đúng lắm, nhưng hắn rất vui vì Huyên Huyên thay đổi thái độ này.
Không để Huyên Huyên đợi lâu, chú Hạ liền tới Hotel Đường Chân Trời. Tới nơi liền thấy Huyên Huyên đợi sẵn dưới đại sảnh, vẻ mặt vẫn như bình thường.
Huyên Huyên bước lên xe, cô suy nghĩ một hồi, sau đó nhàn nhạt mở miệng nói.
" Chú Hạ, đưa tôi tới trung tâm mua sắm.
" Vâng thưa tiểu thư.