Huyên Huyên ngủ một chút liền tới sáng ngày hôm sau mới tỉnh, Tiểu Xuân bước vào trên tay bưng chậu đồng . Hơi khụy gối hành lễ với Huyên Huyên.
" Thế Tử Phi, nô tì giúp người rửa chân trãi đầu.
" Ừm --"
" Em giúp ta trãi kiểu thiên vân kế đi, ta không thể mãi u sầu được.
Tiểu Xuân thấy Huyên Huyên lấy lại được tinh thần thì vui mừng không thôi. Tay chân mau lẹ vấn tóc cho Huyên Huyên, giúp cô thay vào y phục màu hồng phấn.
Bên ngoài khoác một lớp y sa màu trắng mỏng. Tiểu Xuân nhìn Huyên Huyên tới xuất thần. Dường như Thế Tử Phi có điểm gì đó rất lạ.
Bình thường đã xinh đẹp kiều diễm, nay lại tỏa ra khí chất tươi mới câu dẫn người hơn. Quả thật là tuyệt sắc khuynh thành.
Tiểu Xuân ngẫm một chút, nàng vẫn thích Thế Tử Phi hiện tại hơn. Dù sao Thế Tử đã mất sớm, Thế Tử Phi lại cơ đơn ở vương phủ.
Thế Tử Phi muốn làm điều gì đều được, miễn là người cảm thấy vui vẻ. Tiểu Xuân nhịn không được thốt lên.
" Thế Tử Phi, người thật xinh đẹp ?
" Hử.. phải không? Tiểu Xuân, miệng em hôm nay ăn mật sao? thật ngọt.
" Thế Tử Phi, nô tì giúp người đem bữa sáng :"
Tiểu Xuân cung kính lên tiếng, sau đó lui ra khỏi phòng.
Huyên Huyên dùng xong bữa sáng, thì Tiểu Xuân tiết lộ một tin. Nghe xong Huyên Huyên cảm thấy ,đây là cơ hội tiếp cận Lãnh Thần Duyệt. Cần phải chớp thời cơ nắm bắt.
Từ Khi nhi tử chết được 100 ngày, thì Lãnh Thần Duyệt đau đầu không ngớt. Đại phu hay thái y trong cung chuẩn bệnh tình, chỉ có thể giảm đau.
Không thể nào chữa khỏi được căn bệnh đau đầu này của hắn. Huyên Huyên chống cằm, lên tiếng hỏi lại Tiểu Xuân.
" Em nghe được thông tin này từ đâu? Vương Gia quả thật bị chứng đau đầu quấn thân?
" Nô tì nghe được từ A Bảo, thị vệ bên cạnh Vương Gia. Quả thật hôm nay thái y mới chuẩn mạch cho Vương Gia .
" Được -- " Em giúp ta nấu một bát cháo hạt sen.
" Nô tì tuân lệnh "