Âm thanh mở cửa vang lên, Huyên Huyên đỡ lấy Tề Cẩn Phong. Đồng thời liếc ánh mắt giận giữ nhìn người phía trước.
" Hurts! là do anh làm phải không? Anh mau cứu lấy Cẩn Phong, anh ấy là người tốt.
" Là tôi làm --" Xin lỗi tôi không thể cứu hắn. Tôi còn muốn đánh tan linh hồn hắn.
" Huyên Huyên cô tỉnh lại đi, người và quỷ không bao giờ đến với nhau được :'
" Không --" Không "
Huyên Huyên liên tục lắc đầu, cô cố gắng ôm chặt Tề Cẩn Phong. Sợ hắn tan biến đi .
Hurts hít vào một hơi, lấy ra từ ba lo 1 chuỗi hạt và hình bát quái... miệng liên tục đọc niệm trú .
" A.... a... tên đáng ghét kia, ngươi.. ngươi mau dừng lại... a..
Mỗi câu mỗi từ cửa Hurts niệm ra, như muốn lấy mạng Tề Cẩn Phong. Lúc này Linh hồn của hắn đã trong tới mức có thể nhìn thấy đồ vật phía sau.
Huyên Huyên tức tốc lao lên, đá bay chuỗi hạt. Hai tay nâng Hurts lên cao rồi vứt xuống sàn nhà, hét lớn lên.
" Không được --
Hurts nhăn mày, lồm cồm bò dậy. Hắn lãnh đạm mở miệng.
" Tôi cho anh một cơ hội để đi đầu thai,đừng quấn lấy Huyên Huyên nữa, nếu anh còn tiếp tục cô ấy sẽ chết.
Nghe được lời nói này, Tề Cẩn Phong như được thanh tỉnh . Hắn liếc đôi mắt mơ hồ nhìn Huyên Huyên,
Hắn không thể vì chính mình ích kỉ mà làm hại tới Huyên Huyên được, Hurts nói rất đúng. Người và quỷ không thể nào đến được với nhau.
Hắn luyến tiếc, giá như hắn gặp cô sớm hơn. Giá như đám cháy đó không xảy ra..... giá như....
" Huyên Huyên... "
Cô tiến lại gần Tề Cẩn Phong ,hốc mắt hơi hồng hồng. Ngữ điệu run rẫy
" Cẩn Phong anh đừng lo lắng, tôi sẽ không để anh xảy ra chuyện gì....
Tề Cẩn Phong lắc đầu, hắn vươn tay ra muốn chạm vào cánh môi của Huyên Huyên. Nhưng vừa chạm vào đã xuyên qua..
Hắn hơi thất vọng ,cười nhạt. Âm trầm lên tiếng.
" Huyên Huyên, tới lúc này tôi phải thú nhận. Tôi yêu em .