A Phong dừng xe trước Trang Viên Lăng Gia. Vác Huyên Huyên trên vai không ngừng dẫy dụa " Ô ô ô~~~ Thả tôi ra....tên Thần Kinh Lăng Cẩm Dục... Ô ô ô
" A Phong ~~ Lăng Thiếu, Lâm tiểu thư đây.
Lăng Cẩm Dục , thấy a Phong liền cách xa cự ly 100m thở dốc ra ": đem cô ấy xuống giường, còn anh nhanh ra khỏi đây.
A Phong nhíu mày, kỳ quái. Nhưng anh không thắc mắc , trước khi ra khỏi còn có lòng tốt đóng chặt cửa lại.
Huyên Huyên bị quăng lên giường phát đau, cô xoa xoa cái Eo. Chống người ngồi dậy, đôi mắt lườm phóng dao về phía Lăng Cẩm Dục.
" Lăng Thiếu có phải anh bị bệnh rồi không? Bị thần kinh nên gặp bác sĩ khoa não, bắt tôi về làm gì? Tôi không phải chuyên khoa não .
Lăng Cẩm Dục, Liếc nhìn cô. Trên dưới toàn thân Câu Dẫn Người, khiến hắn càng bực tức hơn .
" : Đúng vậy! Tôi bị thần kinh mới quan tâm ác nữ không tiết tháo như cô.
" Bệnh của tôi chỉ riêng cô mới chữa được! Tôi nói cho cô biết!
" Cô muốn ra ngoài đi chơi, cũng phải đúng mực. Không phải bảo cô ra ngoài đi tìm tình một đêm... Cô hiểu chưa.
" Lăng Thiếu. Anh lấy quyền gì mà cản tôi?
Lăng Cẩm Dục Phát giận thật sự, hung hăng nói ": Tôi không có quyền gì? Nhưng tôi thích cô.
" Cô có thể tìm tôi để giải toả. Tôi cấm cô tìm nam Nhân nào khác ngoài tôi ra.
" Em nghe cho rõ, Lâm Huyên Huyên. Tôi thích em, tôi vô cùng thích em.
Hai mắt Huyên Huyên trợn tròn, miệng há to nhìn Lăng Cẩm Dục.
" Lăng thiếu anh nói lạ lần nữa?
Lăng Cẩm Dục, phát hiện mình lỡ miệng. Nhưng bất quá đã nói rồi phóng lao phải theo lao.
" T.. Ôi nói tôi thích em!
Huyên Huyên suy nghĩ, đã cho hắn uống nhiều thuốc như vậy rồi, Hệ thống cũng nói bây giờ cô có thể thu hoạch dương khí! Bây giờ là cơ hội tốt.