[Hệ Thống] Phút Cuối Cứu Giúp

Chương 39: Bản nhạc và nhu yếu phẩm.




Bối Quy Lang nghĩ thầm trong bụng, chẳng qua người trẻ tuổi nhất mà lập được công trạng sẽ càng đáng được tán thưởng và hâm mộ hơn mà thôi, đó là đặc quyền của nhân vật chính.



Về phần buổi đấu giá cuối tuần tới, theo nội dung cốt truyện, Simon sẽ ra chỉ thị cho Bradmet, Tobias và Maria tới để kiểm tra xem có kẻ truy nã nào hay không, cũng để cho tân binh Tobias mở mang tầm mắt.



Và hiển nhiên, nơi nào có nam chính nơi đó có rắc rối. Buổi đấu giá xuất hiện boss phản diện mạnh nhất trong tiểu thuyết, đương nhiên lúc đó Tobias không hề nhận ra và chỉ nghĩ boss là một nhà sưu tầm bình thường.



Bối Quy Lang cố gắng đưa cốt truyện theo đúng nguyên tác, chỉ khi xuất hiện thời khắc mấu chốt mới cứu nữ phụ Clover một mạng. Đương nhiên cậu cũng sẽ tránh né việc nhân vật Simon này phản bội lại tổ chức Bình Minh.



Điều đáng phiền muộn là tiểu thuyết ghi về vị đội trưởng này không nhiều, để đảm bảo cho hình tượng thần bí nhưng đáng tin cậy.



Thật may mắn khi dù nhiệm vụ thất bại thì Bối Quy Lang cũng sẽ không bị trừng phạt, nếu thành công thì được 1000 điểm.



Kim Long rất ít khi xuất hiện, trừ khi Bối Quy Lang lên tiếng hỏi thăm.



Cửa hàng hệ thống rất hữu dụng, nhưng không thể quá ỷ lại vào nó. Vì Bối Quy Lang cần tích đủ điểm để trở về thế giới của mình.



Lắc đầu dẹp bỏ mớ suy nghĩ hỗn độn, Bối Quy Lang quyết định trở về văn phòng để ngủ trưa một giấc. Như vậy mới có tinh lực để làm việc vào chiều tối.



Cậu chìm vào giấc ngủ rất nhanh, tựa như một lực hút cuốn vào màn đêm.



Giọng hát?



Âm thanh tựa như bụi tiên li ti rơi vào tai của Bối Quy Lang.



Một thứ ngôn ngữ xa lạ, nhưng lại quen thuộc.



Jack.



Jessica.



Juliver.



Dan.





Gã đồ tể Jack đang tới,



Đôi mắt đục ngầu và lạnh lẽo,



Nỗi ám ảnh của thành phố,



Ôi, cô gái Jessica xấu số,



Cô gái đã trở thành vật hiến tế,



Để sinh ra thứ không thuộc về nơi này,



Không phải người, cũng không phải thú,



Chớp mắt tỉnh dậy, đã biết nói biết hát,



Juliver, Juliver tới từ biển máu,



Cắn vào huyết nhục của gã tình nhân Dan,



Không biết thương yêu hay hận thù,



Sắp đủ rồi, sắp đủ rồi,



Cách mà tân sinh nhi Jack tiến thêm một bước vào thành phố,



Thứ nhất, người chứng kiến,



Thứ hai, cuộc gặp gỡ định mệnh,



Thứ ba, tiếng hát ru ngủ vào giấc mộng,




Thứ tư, kẻ thù đần độn,



Thứ năm, kẻ vốn nên yêu lại không yêu,



Thứ sáu, sự phán quyết thiện ác,



Thứ bảy, phút cuối cứu giúp.



"Xin chào, người lạ."



Bối Quy Lang giật mình tỉnh dậy, xung quanh là một khung cảnh xa lạ và không chân thật, tựa như thế giới trong mơ.



Một vật phẩm nguyền rủa?



Và bài hát kỳ quái mà cậu nghe được là như thế nào?



Quen thuộc... nhưng nó rất đáng sợ.



Nơi này là một căn phòng chật hẹp, nói đúng hơn là một nhà kho ngăn cách với thế giới bên ngoài.



Khoan đã...




Cậu nhớ ra nơi này là chỗ nào rồi!



Mặc dù bên trong được sắp xếp nhiều đồ vật khác và trang trí nhiều thứ xa hoa, nhưng Bối Quy Lang khẳng định đây là nhà kho mà Vũ Tử Di từng giam cầm cậu.



Khung cảnh này tới từ thế giới đầu tiên.



Bối Quy Lang cẩn trọng quan sát kẻ trước mắt, tóc vàng mắt xanh, đeo mặt nạ dạ hội che đi nửa mặt trái, âu phục màu đen trang trọng.



Chỉ nhìn thôi đã cảm thấy không phù hợp với hoàn cảnh nhà kho như thế này.




"Ngươi là ai?"



"A, quên mất, thật thất lễ quá, tôi tên là Kristan, một Kẻ sưu tầm vô danh trong giới thần bí. Tôi không nghĩ trong giấc mộng lại gặp một người cùng 'thế giới' của mình, thật là niềm vui ngoài mong đợi." người đàn ông khẽ mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ hài hước và thích thú.



"Đúng là những câu chuyện ngớ ngẩn a. Một gã ái thi khao khát giết người mình yêu, một gã sát nhân gặp được đấng sáng thế, một gã nhân ngư muốn tạo ra hậu duệ, một gã bất tử muốn tìm đồng loại." Kristan tự trần thuật những gì mà bản thân thấy trong mộng, sau đó cũng thản nhiên đánh giá "Đúng là những con người kỳ lạ nhỉ? Tôi nghĩ tình cảm chỉ là thứ yếu dùng để giải trí khi nhàm chán mà thôi, bọn họ lại coi nó như sinh mệnh của bản thân."



"Thứ yếu?" Bối Quy Lang khẽ nhíu mày, trong lòng tự dâng lên phản bác đối với khái niệm của Kristan.



Trước đây Bối Quy Lang chỉ hơi nghi ngờ, bây giờ lại càng thêm khẳng định.



Thế giới đầu tiên- 'Ái Thi', đây cũng là căn nguyên của Thiệu Quang Chính.



Thế giới thứ hai- 'Dạo Quanh Võng Du Thành Đại Thần', nó là phần phụ chương của thế giới đầu tiên, cho nên Thiệu Quang Chính tồn tại cũng không có vấn đề. Nhưng có một lần cậu đã gặp lại hắn trong một giấc mơ, chuyện này rất khó hiểu và không chân thật.



Thế giới thứ ba- 'Thám hiểm bí ẩn Đảo giấu vàng', và thế giới thứ tư- 'Sana', sự tương tác quá mức cần thiết với Jack và Sana khiến Bối Quy Lang cảm thấy không giống như trùng hợp.



Bọn họ là kẻ phản diện chính trong tiểu thuyết, bọn họ đều có mối quan tâm đặc biệt tới cậu.



Không phải là ảo tưởng, nhưng cậu nghĩ bọn họ là Thiệu Quang Chính, và hiện tại, Kristan cũng có thể là hắn.



Nếu suy đoán không sai, Kristan là kẻ phản diện sẽ đối đầu với Tobias trong tương lai.



Thiệu Quang Chính bây giờ cũng là ký chủ buộc định với hệ thống, nhưng tại sao hắn lại không nhớ gì cả?



Và nếu không nhớ gì, tại sao hắn lại có được những khung cảnh trong mộng tới từ thế giới khác?



Chẳng lẽ đây là hiệu ứng cánh bướm cộng với đặc thù vật phẩm nguyền rủa ở thế giới này?



...



Nhân vật phản diện Kristan mỉm cười nói tiếp "Đúng vậy, tôi không coi tình yêu là nhu yếu phẩm, có cũng được không có cũng được. Xin đừng đánh đồng tôi với những kẻ trước đó. Hiển nhiên, tôi cũng không yêu xác chết đâu."