Chương 21: Overcharge.
"Đây, uống cái này đi. Đó là một lọ thuốc hồi phục mana.” Camille đưa cho cậu ta một chai chất lỏng màu xanh lam.
Sau khi tiêu thụ lọ thuốc mana, Ryuki có thể cảm thấy sự mệt mỏi của mình biến mất trong giây lát.
‘Hương vị như nước ngọt...’ Sau đó Ryuki nghĩ thầm.
"Em có thể uống những thứ này bao lâu một lần ?" Tiếp đó cậu ta hỏi.
"Mặc dù cậu có thể uống thuốc mana mỗi giờ, nhưng cậu nên uống chúng hai đến ba giờ một lần để giảm nguy cơ quá liều mana, trạng thái thu được quá nhiều mana trong thời gian quá ngắn."
"Mỗi giờ ? Tại sao lại có sự khác biệt lớn về thời gian hồi giữa thuốc hồi sức lực và thuốc hồi mana?" Ryuki hỏi.
"Có một vài lý do. Đầu tiên là mana tự nhiên tái tạo nhanh hơn sức lực. Thứ hai, thuốc mana tiên tiến hơn nhiều so với thuốc hồi sức do thế giới này dựa vào mana nhiều như thế nào. Một lý do nữa là thuốc mana có chứa mana thực sự, nó sẽ trực tiếp phục hồi mana của chúng ta giống như đổ đầy nước vào một ly rỗng. Tuy nhiên, cậu không thể làm điều đó với sức lực." Camille giải đáp thắc mắc của cậu.
"Em hiểu rồi... Điều đó thực sự có ý nghĩa rất lớn." Ryuki gật đầu.
Một thời gian sau, cô Camille nói: "Mana của cậu có lẽ đã hồi phục hoàn toàn ngay bây giờ. Hãy tiếp tục và lặp lại những gì cậu đã làm trước đây. Điều này sẽ cho chúng ta biết tình trạng lượng mana của cậu hiện tại.”
Ryuki gật đầu và bắt đầu bắn Black Bullet vào hình nộm một lần nữa, làm cho hình nộm rung động trở thành ánh sáng xanh lam nhạt mỗi lần.
Khoảng một phút và 10 viên Black Bullet sau đó, Ryuki bắt đầu trải nghiệm cảm giác Suy Mana một lần nữa.
"10 viên Black Bullet sao ? Xem xét rằng cậu mới bắt đầu sử dụng phép thuật ngày hôm nay, cậu ở trên mức trung bình khi nói đến sức chứa mana, tôi đoán vậy.” Camille nói.
‘Vì mỗi Black Bullet sử dụng ít nhất 10 mana, mình nên có tổng cộng khoảng 100 mana ngay bây giờ đúng không nhỉ ? Sẽ thật tuyệt nếu hệ thống cho mình thấy chính xác bản thân có bao nhiêu mana...’ Ryuki nghĩ thầm.
Khoảnh khắc tiếp theo…
【 Tính toán tổng số mana của túc chủ】
【Tính toán đã hoàn thành】
[Mana: 9/125]
‘Thật tiện lợi làm sao...’
Ryuki rất ngạc nhiên trước phản ứng của hệ thống phép thuật đối với mong muốn của mình, cậu tự hỏi liệu có điều gì khác mà cậu có thể khiến hệ thống làm được hay không.
"Camille, em có một câu hỏi. Giả sử một Black Bullet sử dụng 10 mana và em có tổng cộng 100 mana thì em có thể sử dụng tất cả 100 mana trên một viên Black Bullet không?” Cậu hỏi cô ấy một lúc sau đó.
"Được, đó là những gì chúng ta gọi là Overcharge (Quá Tải) khi cậu sử dụng nhiều mana hơn mức cần thiết để tăng cường phép thuật. Tuy nhiên, có một giới hạn về số lượng cậu có thể thêm vào quá cao đối với một câu thần chú ma thuật. Mỗi phép thuật sẽ có mức sử dụng mana tối thiểu. Ví dụ, nếu cậu chỉ sử dụng 5 mana để kích hoạt Black Bullet yêu cầu 10 mana, nó sẽ k·hông k·ích hoạt.”
"Về giới hạn của nó, điều đó sẽ phụ thuộc vào khả năng thành thạo của cậu đối với phép thuật đó và mối tương thích ma thuật của cậu."
"Việc mọi người gia tăng phép thuật của họ là rất phổ biến, nhưng điều đó không có nghĩa là nó không nguy hiểm. Nếu cậu cố gắng thêm mana vào một phép thuật vượt quá giới hạn của chính nó, phép thuật sẽ nổ tung trước mặt của cậu.”
"Em hiểu rồi..." Ryuki gật đầu.
Ryuki đã thực hiện một lưu ý khác để không bao giờ gia cường phép thuật của mình vượt quá giới hạn của chúng.
"Nhân tiện, làm thế nào em có thể biết liệu mình có gần đến giới hạn của nó hay không ?" Ryuki thắc mắc.
"Khi nó bắt đầu trở nên khó khăn hơn để nạp thêm mana vào phép thuật, cậu sẽ cảm thấy một lực chống cự lại. Nó rất rõ ràng, vì vậy cậu sẽ không bỏ qua nó." Cô ấy giải thích.
Một thời gian sau, Ryuki bắt đầu vung kiếm một lần nữa trong khi chờ đợi mana của cậu hồi phục một cách tự nhiên.
Mặc dù cậu ta không thể sử dụng phép thuật trong khi cậu ta vẫn Suy Mana nhưng cậu ta vẫn có thể sử dụng sức lực của chính mình để rèn luyện cơ thể của cậu.
Tất nhiên, điều này đòi hỏi Ryuki phải vượt qua trạng thái suy kiệt tinh thần của mình do Suy Mana gây ra, điều này nói dễ hơn làm.
Khi trời bắt đầu tối hơn ở bên ngoài, cô Camille nói với cậu ta: "Hãy đi ăn tối thôi, một giờ nữa tôi sẽ gặp lại cậu ở đây.”
"Hả? Hôm nay chúng ta vẫn sẽ tập luyện sao ?" Ryuki giật mình nói.
"Ngày mai cậu có tiết học không ?" Camille bình tĩnh hỏi cậu.
"Không, em không nghĩ vậy." Ryuki lắc đầu.
"Vậy thì cậu sẽ tập luyện với tôi. Trên thực tế, tôi không có ý định để cậu ngủ tối nay.” Ryuki gật đầu đáp.
Đôi mắt của Ryuki mở to vì sốc sau khi nghe những lời của cô ấy.
'Giá như những từ ngữ đó có ý nghĩa như những gì mình nghĩ thì tốt ...' Ryuki cảm thấy muốn khóc sau khi nghe những lời cuối cùng của cô ấy.
"Tại sao cậu lại nhìn tôi như vậy ? Nếu cậu muốn đánh bại Kayn, cậu sẽ cần phải nỗ lực ít nhất là nhiều hơn như vậy." Camille nói: "Cậu có thể chưa nhận ra điều này, nhưng trận đấu của cậu với Kayn quan trọng hơn nhiều so với cậu nghĩ. Tôi thậm chí sẽ nói rằng nó sẽ quyết định xem cậu sống hay c·hết trong học viện này.”
"Ý cô là gì ?" Cậu yêu cầu làm rõ.
"Có rất nhiều người những học viên có ác cảm với Ryuki trước đó, và tất cả họ đều đang chờ đợi kết quả của cuộc chiến giữa cậu với Kayn."
"Nếu cậu thua Kayn, chắc chắn họ sẽ tới tìm cậu với những lời thách đấu khác và nếu cậu từ chối, họ sẽ đ·ánh đ·ập cậu đến c·hết." Cô ấy giải thích: "Tuy nhiên, nếu cậu giành chiến thắng, sẽ không có nhiều kẻ dám thách thức cậu, kết quả chiến đấu của cậu càng tốt thì họ càng ít có khả năng cố gắng gây rối với cậu."
"Nghiêm túc sao ?! Ryuki trước đây đã xúc phạm bao nhiêu học viên thế ?!" Ryuki vẻ mặt khó coi hỏi.
"Đa số tất cả học viên ma pháp đều ghét cậu ta." Camille cười toe toét.
"Không..." Ryuki hét lên trong bất lực.
Sau khi đứng đó với cơn choáng váng trong một khoảnh khắc ngắn, Ryuki quay trở lại thực tế và nói với giọng kiên quyết: "Em không đói! Chúng ta nên tiếp tục tập luyện!"
Tuy nhiên, cô Camille bắt đầu đi về phía lối ra rồi nói: "Nếu cậu muốn c·hết đói, cậu có thể tự làm điều đó, còn tôi đi ăn đây."
"Ngoài ra, cậu bị cấm luyện tập bằng phép thuật nếu tôi không ở đây với cậu, vì tôi chưa tin tưởng cậu thành thạo với phép thuật của mình."
"Em hiểu rồi." Ryuki gật đầu, cậu tiếp tục luyện tập với thanh kiếm trong khi cô Camille biến mất khỏi phòng.
"Cô ấy đang vắt kiệt cậu đấy Ryuki." Lilith nói với cậu ta ngay sau khi cô Camille rời đi.
"Nói thế cũng không thể được giúp được gì. Hiện tại tôi quá yếu và cô Camille chỉ đang làm những gì tốt nhất cho tôi." Ryuki mệt mỏi nói.
"Làm thế nào cậu có thể chắc chắn về điều đó? Cậu vừa đến thế giới này không phải sao ? Tại sao cậu lại tin tưởng cô ấy đến vậy ?" Lilith hỏi.
"Bởi vì đó là cô Camille mà tôi biết." Ryuki bình tĩnh nói.
"Điều đó không có ý nghĩa gì cả. Camille trên thế giới này không phải là người mà cậu biết trong thế giới cũ của mình, cậu thực sự không thể nói rằng cậu biết cô ấy.” Lilith đáp.
"Tôi hiểu và tôi đồng ý với cô, nhưng cô ấy là người đầu tiên giúp tôi trên thế giới này, vì vậy tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng cô ấy. Nếu không có sự giúp đỡ của cô ấy, tôi thậm chí có thể bắt đầu tưởng tượng tình hình của mình sẽ tệ như thế nào ngay bây giờ. Và mặc dù đúng là cô Camille này không phải là người tôi biết, nhưng cô ấy không cảm thấy có gì khác biệt so với người tôi biết, vì vậy tôi vô thức đối xử với cô ấy như vậy." Ryuki thành thật trả lời.
"Tốt thôi, nếu cậu đã nói như vậy. Tuy nhiên, cậu không nên tin tưởng mọi người dễ dàng như vậy trên thế giới này, cậu không bao giờ biết họ có thể đang nghĩ gì đâu." Lilith nói với giọng trịnh trọng.
"Những người như cô sao ?" Ryuki nói với một nụ cười trêu chọc.
"Tôi-tôi là một ngoại lệ!" Cô vội vàng trả lời.