Hệ Thống Mèo Đen

Chương 70: Cực bắc chi địa




Cực Bắc Chi Địa

“Mé nó, lạnh thật sự” Tinh Thần lấy vội cái áo bông mặc vào

“Cho muội nữa” Tiểu Nhu đứng bên cạnh nói

“Ta mang một chiếc thôi, ngươi cũng đừng làm vướng chân ta, mau quay về rừng Tinh Đấu đi” Hắn lạnh lùng nói

“Không, nếu huynh không muốn đưa, vậy ta chết lạnh ở đây” Nàng bướng bỉnh nói

“...”

“Hời….” Tinh Thần thở dài cởi bỏ áo bông

Wow, thật là ga lăng

...

Và hắn cất đi

Đ-t

Tinh Thần vứt ra một quả cầu màu cam cho nó bay lơ lửng

Đây là bảo bối Mặt Trời Nhân Tạo, có hiệu quả cực lớn đối với thời tiết giá rét

“Hóa ra là huynh giấu đồ, hừ” Tiểu Nhu tay chống eo hừ nhẹ

“Đồ của ta, ta thích dùng gì thì dùng” Hắn thu hồi chiến xa, quay người tiến về phía trước

Tiểu Nhu cũng lạch bạch theo sau

“Bây giờ chúng ta đang đi đâu nha”

“Đi tìm hồn thú 10 vạn năm”

“10...10… 10 vạn năm?” Nàng có chút choáng rồi

Hồn sư cấp 0 tìm hồn thú 10 vạn năm để tự sát à

“Sao? Sợ rồi? Thế thì mau về Tinh Đấu Sâm Lâm đi” Tinh Thần đuổi

“Hừ, ai thèm sợ, người ta cũng là 10 vạn năm nha” Tiểu Nhu bắt đầu nhớ lại, nếu như không sai thì hiện tại chỗ này có 2 hồn thú hơn 10 vạn năm nổi danh ở đây

Địa điểm này cũng được liệt kê là 1 trong 3 địa điểm nguy hiểm nhất đại lục

“Phiền phức đến rồi” Hắn âm thầm cảm nhận độ rung nhẹ của mặt đất

“Trốn đi” Tinh Thần đẩy nhẹ người nàng đánh tỉnh

“Nhưng mà còn huynh thì sao”

“Không cần lo, ngươi cứ trốn đi”

“Không được, ta ở lại chiến đấu cùng”

“...” Trong tâm hắn bắt đầu chửi thề

Má ơi, thật là rách việc

Hắn có thể dùng nhẫn thuật biến thân thành vật thể nào đó trốn khỏi tầm mắt của hồn thú, hoặc dùng Dao Hư Không cũng được, nhưng mà cái cục tạ Tiểu Nhu này không hiểu

Đã không còn kịp rồi, đành phải chiến đấu thôi

“Thực lực hiện tại của ngươi là hồn sư cấp bao nhiêu”

“Cấp….50” Tiểu Nhu ngại ngùng nói

“Cấp 50 đi theo cố tình ngàng chân ta à” Tinh thần bực mình cốc đầu nàng

“Nhưng mà huynh còn yếu hơn ta nha” Tiểu Nhu cứng đầu cãi lại

“Phiền phức”

“Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Chi Thuật” Hắn cấp tốc kết ấn xả nhẫn thuật

Với nhiệt độ ở đây, hỏa cầu vừa ra đã chóng tắt, nhưng cái nóng tức thời có thể làm tan chảy tuyết thành nước, hai thứ gặp nhau lại tạo ra khói

“Cũng may, chỉ là một con 7 ngàn năm hồn thú”

Tinh Thần vứt ra một cái kunai có gắn ấn của Phi Lôi Thần Thuật bay vào màn sương

“Lôi Độn - Raikiri”

Hắn tốc biến ra đằng sau, trực tiếp dùng tay đấm vào vị trí tim con hồn thú

Coong

“Cái đ-t, vỏ đéo gì cứng thế”

Đành phải dùng tới Dao Hư Không

Quả nhiên đồ chất lượng tốt, cắt hồn thú như thái rau

Một chém bay đầu con bọ cạp băng

“Phù” Tinh Thần thở phào

Tiểu Nhu đứng đằng xa ngoạc mồm nhìn hắn

Đây là thực lực hồn sư cấp 0 thật sao?

Hồn kỹ thật là lạ

Mà không đúng, hồn sư cấp 0 làm gì có hồn kỹ

Hay là ẩn giấu thực lực?

“Không thể, cảm nhận của ta chắc chắn không sai, Tinh Thần, huynh thật là thần bí” Tiểu Nhu đau đầu suy nghĩ

“Đã sợ chưa? Còn không mau quay về”

“Người ta không sợ” Tiểu Nhu dậm chân

“Hời...tuổi trẻ chưa trải sự đời”

“Người ta hơn 10 vạn năm tuổi đó”

“Nghé con” Tinh Thân khinh bỉ nhặt thanh kunai rơi trên đất đi tiếp

Cất Dao Hư Không, thay đổi bằng Barrett M82, hắn dùng ống ngắm truy tìm tung tích của hai con hồn thú 10 vạn năm ở đây

“Có lẽ phải vào sâu hơn chút”

Hai người cứ vậy đi vào sâu hơn

Lần này Tiểu Nhu đã biết sự bá đạo của hắn nên khi hắn bảo trốn liền trốn

“Vậy người còn mò đến đây theo ta làm gì, làm khán giả à, còn không mau quay về” Hắn vừa phải chiến đấu vừa phải để ý nàng

“Không mún”

Tiểu Nhu vẫn đang chờ thời cơ hắn gặp nguy hiểm liền xông ra đánh, để chứng minh bản thân

“...”

“Quái lớn đến rồi, xem ra gặp boss cũng không còn bao lâu” Tinh Thần nhìn chằm chằm mấy con 9 vạn năm hồn thú đang xông tới

“Thủy Độn - Thủy Lưu Bích”

Hắn phun ra cả một thủy triều lớn nhấn chìm bọn hồn thú

“Phong Độn Rasengan Shuriken”

Rasengan rơi vào trung tâm hóa thành vòng xoáy vừa nghiền nát vừa tăng tốc thời gian đóng băng của nước

Chẳng mấy chốc cả lũ hồn thú đã vẹo gần hết, hắn liền dùng Dao Hư Không đi mổ thịt từng đứa

“Đánh bọn này đến khổ”

Tinh Thần làm gì đủ năng lượng mà thả lắm đại chiêu vậy, nếu không phải dựa vào đặc thù thân thể, có thể hóa mọi nguồn năng lượng thành thuần khiết nhất cho bản thân dùng, thì hắn đã đắp mộ từ vòng gửi xe

Quá trình là giết hồn thú, tồn trữ xác, và hấp thu năng lượng trong hồn hoàn lúc cần

Để có thể dùng nhẫn thuật cao cấp hắn chỉ đành cất xác mấy con hồn thú vào kho hệ thống, lúc nào đánh nhau thì lôi ra hấp thu hồn hoàn lấy năng lượng

“Cái đống hồn thú 9 vạn năm này chắc cũng đủ để ta dùng rồi” Tinh Thần trực tiếp thu cả tảng băng lớn vào trong kho hệ thống

“Đại boss cũng nên xuất hiện ha”

Quả nhiên, không mất quá lâu, Băng Bích Đế Hoàng Hạt 30 vạn năm đã xuất hiện

“Ai da, bọ cạp con, tỉ tỉ ngươi đâu” Hắn mỉm cười sầy hế lồ

“Nhân loại hỗn xược”

“Loài bọ cạp ngu xuẩn”

“Cái gì” Băng Bích Đế Hoàng Hạt tức giận mắt tràn ngập sát khí nhìn hắn

Đằng sau Tinh Thần bỗng xuất hiện một cặp mắt đỏ ngàu chảy máu với hình thù kì quái, không hề giống mắt bình thường, "Tsukuyomi"

Đây là Mangekyou Sharingan

“Phụt” Hắn không kiềm chế được phun máu

Cái thuật này hao tốn quá nhiều năng lượng, tốc độ hồi lại không kịp liền phản phệ trên người hắn

Nhưng thành quả là xứng đáng

Băng Bích Đế Hoàng Hạt trong nháy mắt đã đờ người không còn cử động

“Má nó, xem ra ta không tĩnh tu hồi sức sau chuyến đi này là không được”

Còn chưa kịp ăn đan dược, thì bỗng một cơn gió giá rét thổi đến

“Không cho thời gian nghỉ ngơi sao, phiền phức lớn nhất đến rồi” Tinh Thần ăn vội vàng vài viên liền mang lên Dao Hư Không tiến vào trạng thái vô ảnh

“Hừ” Tuyết Đế, hồn thú 50 vạn năm, người mạnh nhất trong Cực Bắc Chi Địa cuối cùng cũng lộ mặt

Nàng phả ra một cơn bão tuyết xung quanh tìm dấu vết của hắn

“Amaterasu” Tinh Thần bất thình lình xuất hiện với đôi mắt Sharingan khổng lồ bay lơ lửng đằng sau

Lại thổ huyết phát nữa

Xong việc phải về ăn canh rau dền với thịt băm bổ máu mới được

Người Tuyết Đế bắt đầu bừng cháy một ngọn lửa đen

Nàng tạo ra một cơn bão tuyết với tần suất lớn quanh người hòng dập tắt ngọn lửa

Ai ngờ lại không được

“Lửa này không đơn giản” Không có chút hoàng hốt nào, Tuyết Đế bao trùm bàn tay bằng một cái găng tay băng tóm lấy Amaterasu bóp nát

“Đậu xanh, may mà ta không dùng Tsukuyomi, không thì bị phản phệ trong tích tắc cũng đủ để mất cái mạng này rồi” Thực lực Tuyết Đế quả nhiên không đơn giản

Nếu không phải nàng hệ băng và môi trường ở đây có chút trợ giúp, thì hắn đã gọi Greninja đến hỗ trợ, mọi chuyện lại dễ dàng ngay

“Băng Tiễn” Tuyết Đế tạo ra hai mũi tên băng bắn thẳng chỗ hắn

“Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Chi Thuật”

Dù hắn dùng nguyên toàn bộ năng lượng của 1 hồn hoàn 9 vạn năm vẫn không thể cản lại, có thể nói là do địa điểm có chút có lợi cho đối phương

“Phiền phức”

“Phân Chia Thiên Hạ” Tinh Thần dùng tới thần kỹ thứ 2 của quân sư cắt đôi địa hình nhân tiện cắt đôi Băng Tiễn

“Năng lực của tên này thật là kì quái” Tuyết Đế vừa liếc xuống Băng Bích Đế Hoàng Hạt vừa nói

Bỗng một âm thanh thì thầm vào tai nàng, “Lạ lắm hả”

Tuyết Đế sững sờ người, nàng đang định di chuyển ra xa giữ khoảng cách thì dao của đối phương đã ngay cảnh cổ mình

“Đừng cử động, dao này sắc lắm”

Ở phía dưới, phân thân của hắn dính một chút của Băng Tiễn hóa thành khói trắng

Tuyết Đế lại càng chấn kinh, nàng không hề cảm nhận được phân thân đó là giả, toàn bộ đều giống người thật, hình ảnh bên ngoài có thể đánh lừa nhưng nội thể bên trong là không thể

Đã là nhẫn thuật thì nên chiến đấu đúng cách của một nhẫn giả, thoắt ẩn thoắt hiện kết thúc đối thủ

“Chúng ta đàm phán được chứ”

“.... Được”

“Ta vẫn nên đặt chút cấm chế lên người ngươi cho an toàn” Tinh Thần dùng thuật phong ấn dạng giống ấn Vĩ Thú để khóa năng lượng dồi dào trong cơ thể nàng, nhân tiện phong ấn liên con Băng Bích Đế Hoàng Hạt ở dưới

“Dẫn đườ…” Tinh Thần mặt nhợt nhạt đuối sức ngất lịm đi

“Thần ca” Trốn trốn đằng xa, Tiểu Nhu vội vàng chạy đến

May mà hắn đã kịp thời phong ấn sức mạnh hai con hồn thú này, không thì một trận đại chiến giữa hắn và Thiên Đạo là không thể tránh khỏi

Phong ấn trên người hắn sẽ tự động tháo dỡ khi chạm đến nguy cơ sinh tử, nên là Tuyết Đế khẳng định không giết được, chỉ là Thiên Đạo sẽ phát hiện thôi

Ở biên giới giữa 3 thế lực lớn

“Đại ca có chuyện chẳng lành” 4 đứa tiểu đệ đang dùng thổ độn xây thành bỗng cảm nhận được khí tức yếu ớt của hắn

“Nguy cơ không lớn, với thực lực đại ca thì phẩy tay nhẽ cũng đủ bay cả cái vũ trụ này, có cần đến xem không? Dù sao đại ca cũng dặn là không cần lo” Charmander hỏi ý kiến

“Để ta đi xem thế nào” Greninja nói

“Chờ đã” Bỗng Tiểu Kê gọi lại

“Chuyện xây thành không thể bỏ dở, chắc chắn phải có người ở lại giám sát, nếu có người đến phá thì coi như công cốc, Greninja, ngươi cần ở lại”

“Hừm...hợp lí, vậy còn đại ca thì sao”

“Ta sẽ đi” Tiểu Kê tình huynh đệ phun trào nghĩa cử cao đẹp đứng lên vô ngực bản thân thể hiện sự uy tín

“Ừ, vậy đi”

“Lại chờ đã” Pikachu kêu lên

“Xét thấy thực lực không đủ, ta nghĩ có lẽ cần hai người”

“Cũng hợp lý, vậy để ta đi cùng” Charmander nói

“Lại chờ nữa” Pikachu lại hét

“Để ta, dù sao ta cũng nhanh hơn ngươi” Pikachu hệ sấm sét nên tốc độ hơn hẳn Charmander, điều này là đúng

“Không cần đâu, một mình ta là đủ rồi” Tiểu Kê nói

Pikachu lặng lẽ tiến đến khoác vai nó uy hiếp nói, “Chú đừng tưởng anh không biết chú định làm gì, trốn việc không dễ đâu, đồng ý đi, đừng để anh phơi bày ý nghĩ xấu xa đó”

“Ây da, sao lại là trốn việc đâu”

Hai đứa hí mắt gian trá liếc sang đối phương

“Ha ha ha, ta nghĩ có lẽ Pikachu sẽ hợp hơn” Tiểu Kê quay người mặt vui tươi nói

“Ừ, vậy các ngươi mau đi đi”

“Được rồi” Tiểu Kê triệu hồi con phân khối lớn kiễng chân thấp chân cao ngồi lên xe

Pikachu cũng thuận tiện nhảy lên ghế sau

Chim ngu cấp tốc nẹt bô vít ga mau chóng rời khỏi trước khi bị phát hiện

Chả mấy chốc cả hai đứa mất tăm

“Xời, đỉnh không” Tiểu Kê thấy đã đi khỏi tầm mắt của Greninja liền chơi đùa

Nó luồn lách đánh võng bốc đầu

“Nẹt phát bô xem nào” Pikachu cũng hớn hở chơi

Brừm Brừm

“Chuẩn bị phóng tối đa tốc độ này” Tiểu Kê nói

“Triển đi em trai”

Hai thằng đệ này dân tổ lái đam mê tốc độ cờ mờ nờ rờ