Hệ Thống Mèo Đen

Chương 11: Màn dạo đầu




“Hai vị tỷ tỷ còn đứng đây làm gì, kịch vui đã hết” Wibu xoay người rời đi

“Chờ đã, vừa nãy ngươi gian lận” Tsunade chợt nói

“Thì sao chứ, cuộc cá cược đã kết thúc, ván bài cũng xong, bây giờ cô nói cái này có tác dụng gì” Wibu cười nhạo

Trước đó, tại sao Tsunade không phanh phui Wibu? Đơn giản là vì nàng chả thích gì lão béo.

Bây giờ nói còn có tác dụng gì, giả bộ làm anh hùng? Thật là nực cười

“Hừ, ngươi còn ngang nhiên đe dọa mạng người, ngươi coi luật pháp làng lá tạo ra là trò đùa sao?” Tsunade chuyển chủ đề, trong việc này nàng tin chắc nàng đúng và đối phương phải chịu phục

“Xì, luật lệ làng lá? Nó được tạo ra để chờ ta phá, một ngôi làng rẻ rách mà thôi” Wibu chế giễu

Câu nói này làm đụng chạm đến sự tự hào của Tsunade. Vị Hokage đầu tiên sáng lập lên ngôi làng này chính là ông nội của nàng.

Từng chinh chiến khắp mặt trận vì để bảo vệ làng, bây giờ có người chà đạp nó ngay trước mặt mình, nàng có thể để yên sao

“Nếu không muốn chết thì thu lại lời nói ngươi ngay lập tức” Tsunade phẫn nộ quát

“Câu nói nào? Ngôi làng rẻ rách hay là ngôi làng rờ 2” Wibu càng cố chọc điên Tsunade

Gương mặt đúng chuẩn thanh niên cà khịa

“Hỗn xược”

Tsunade tung một quyền toàn lực đấm tới.

“Vặt vãnh” Ngu gì mà đỡ, anh né

Lại thêm một quyền

Anh lại né

Liên hoàn quyền

Anh né, anh né, anh né

“Tên hỗn đản, có giỏi thì đỡ ta một quyền” Tsunade hậm hực nói

“Ngươi nói câu đó ra không cảm thấy bản thân mình ngu sao, bảo đối thủ ăn đòn? Cười ỉa” Wibu cười lớn

Lỡ tuột miệng một câu, vậy mà đối phương lại dám cười nhạo mình, không thấy ta là con gái sao.

Tsunade biết câu vừa rồi khá ngu nên mặt có chút ngượng ngùng

“Hừ, ngươi là đàn ông mà hèn hạ vậy sao” Tsunade biết bắt không được, vậy có thể lừa đối thủ tự tiến đến chỗ mình nha, kế khiêu khích này thường đều thành công đối với đàn ông, bởi vì cái lòng tự trọng mãnh liệt của họ.

“Trời, vậy ngươi không phải đàn ông sao” Wibu giả bộ ngạc nhiên

“Có ý gì?” Ánh mắt sắc bén Tsunade nhìn qua

“Đấm khỏe thế này ngươi phải bằng cả tá tên đàn ông hợp lực lại mới chặn được một quyền. Người lại còn chỗ béo chỗ không, chắc ngươi phải ăn mười mấy bát cơm một bữa ha” Wibu chỉ chỉ trỏ trỏ

“Tên cẩu tặc” Nàng nổi trận lôi đình, chạm đúng chỗ đau

Điên cuồng xông vào Wibu

Cái này nó gọi là phản dame, đòi khích tướng anh, luyện thêm đê

Tsunade nhắm thẳng một quyển vào mặt Wibu.

Anh ấy lại né, nhưng không, lần này thì khác, Wibu luồn tay qua bóp vú Tsunade, “Cái đống mỡ thừa này phải ăn bao nhiêu mới có đây”

Tsunade giận dữ quát, “Tên dâm tặc”

“Ngực trái của ngươi cũng to không kém” Tay lại luồn lách sang bên cạnh

Đây là bưởi siêu to khổng lồ chứ không phải bưởi thường nữa rồi

Tsunade nhân cơ hội bắt lấy tay hắn, “Lần này thì ngươi có chạy đằng trời”

Một quyền vào ngực Wibu

Hắn chả quan tâm, lực đạo này hắn vẫn chịu được

Hai tay quàng qua người nàng bóp hai cái mông bự

“Nhìn nó nảy này, chậc chậc” Wibu trêu đùa

Tsunade bị Wibu ôm sát vào, hai bầu ngực đã dí chặt vào ngực Wibu.

“Thả ta ra”

Tsunade cố gắng cựa quậy thoát ra khỏi lồng ngực đói phương

“Nhìn có giống cô tình nhân bé nhỏ đang dỗi không nè” Wibu tét một cái vào mông nàng

“Hừ, tên dâm tặc, ai là tình nhân bé nhỏ của ngươi”

Shizune thấy chủ tử của mình đã bị vây khốn vội vàng tìm cách.

“Mạnh như tiểu thư Tsunade còn không lại, ta phải làm gì đây” Vắt óc suy nghĩ cách đối phó

Đang trầm tư thì bỗng có một bàn tay vòng qua nàng, bóp lấy cặp mông căng tròn lôi lại.

“Mỗi người một bên, công bằng nhé” Wibu cười khềnh khệch

Ôm chặt cả hai lại, hắn bay lên cao

“Thả bọn ta ra, tên chết tiệt”

“Nũng nĩu gì chứ, ai cũng có thưởng” Tay hắn bóp càng chặt

“Aaaa”

“Aaaa”

Cả hai người đều cùng rên

“Các ngươi nói gì thế ta nghe không rõ”

“Tên hỗn đản chết tiệt” Ngượng đỏ chín mặt

Cuối cùng cũng đến sân chơi

Nơi này vắng vẻ không có một ai, dựa trên cảm nhận Ki của Wibu thì trong vòng xung quanh bán kính 10 km thì một cái bóng cũng không có

Nghe từng cơn sóng vỗ bành bạch, à nhầm, sóng vỗ dạt dào.

Mặt trời êm dịu, gió thoáng mát, vùng cát sạch sẽ, nước biển trong lành

Quả là một nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời.

Đã nghỉ dưỡng thì phải cảm thấy thoải mái. Nơi đây không có đồ đạc, đồ ăn, thức uống, hay một nơi nghỉ chân cũng đều không

Thoải mái kiểu gì đây, xung quanh lại còn không có người.

“Hai người các ngươi muốn ta trừng phạt sao đây”

“Trừng phạt cái gì chứ, chúng ta đâu làm gì sai” Shizune dũng cảm nói lại

“Các ngươi đả thương ta, cơ thể bị đau nhức, giờ cần cảm thấy thoải mái, được không” Wibu tường thuật lại sự thật

Xem ra hai cô nàng này định phản kháng, một tí hợp tác cũng không có

Hắn nhẹ nhàng bước tới chỗ Tsunade thì thầm, “Nếu như ngươi không làm theo những gì ta nói, thì ta sẽ giết ả ta”

“Tên chết tiệt”

“Vậy ngươi biết làm gì rồi chứ” Wibu cười gian manh

“Shizune chủ tử ngươi bảo ngươi đi vào rừng cây kia cách xa chúng ta ra kìa”

“Hừ, ngươi đừng có bốc phét”

“Shizune, mau rời đi” Tsunade mặt tối sầm ra lệnh

“Tiểu thư Tsunade, ta sẽ bảo vệ người đến cùng”

“Ta nói mau rời đi” Tiếng quát vang khắp cả khu biển

“Ta sẽ không sao, mau rời đi” Giọng nàng bỗng chốc nhẹ nhàng lại, đưa cho ánh mắt tin tưởng

Shizune chỉ đành lau nước mắt rời đi

“Đừng có nghĩ linh tinh, ta đã đặt cấm chú lên người nàng rồi, chỉ cần muốn là nàng sẽ chết ngay” Wibu đe dọa

“Hừ, ngươi muốn làm gì”

“Ta muốn biến ngươi thành nữ nhân của ta” Nâng cằm nàng lên Wibu tuyên bố

Không đợi Tsunade phản kháng, hắn đã hôn tới tấp, nhưng nàng không chịu hé răng ra

“Mở ra, không thì Shizune sẽ chết”

Nghe vậy, mồm Tsunade mới dần dần mở rộng, lưỡi Wibu tấn công thẳng vào.

Hai cái lưỡi quấn lấy nhau không rời

“Ta không ngờ, nụ hôn có thể tuyệt vời như vậy” Tsunade thầm nghĩ

Chợt một hình ảnh hiện lên trong đầu nàng, “Ngươi đang nghĩ cái gì vậy Tsunade, mau tỉnh táo lại”

“Ưm….ưm”

Mãi Wibu mới thả nàng ra.

Lưỡi Tsunade vẫn lè ra như đang thòm thèm gì đó, ánh mắt chờ mong ngẩng lên nhìn Wibu

Bỗng hai tay nàng đập vào mặt thầm nghĩ, “Tỉnh táo lại đi Tsunade”

“Như vậy là xong rồi đúng không”

“Đó mới chỉ là màn khởi đầu thôi” Wibu ưu ái nhìn nàng