Diệp Tiên Tiên cong khóe môi, nở nụ cười.
Mỗi nữ sinh đều sẽ tồn tại một thứ phức cảm đối với những người chú lớn tuổi, vừa có thể giống ba chăm sóc cô vừa sẽ là một người đàn ông yêu thương cô.
Thế nhưng cô lại không có lựa chọn nào khác, cô sợ khi ở chung lâu ngày sẽ đắm chìm trong đó, với đủ những loại nhiệm vụ kỳ quái của hệ thống thì cô đã không có cách nào để nói chuyện yêu đương đơn thuần giống như những thiếu nữ bình thường khác. Vậy nên biện pháp tốt nhất chính là trước khi tình yêu còn chưa nảy sinh thì phải bóp chết nó.
Cô nhớ đến một câu nói mà mình từng đọc: Nếu tình yêu chỉ là niềm vui trong chốc lát mà không phải là trọn đời mãi mãi thì thà rằng kiêu ngạo từ chối ngay từ khi bắt đầu.
Diệp Tiên Tiên lại nhìn thoáng qua một lần nữa rồi quyết đoán kéo rèm lại.
Kỷ Bắc vứt tàn thuốc xuống đất, lấy chân di tắt.
Hút liền hai điếu thuốc nhưng cơn ảm đạm kia vẫn cứ nghẹn ở trong lòng không thể tiêu tan, giống như một cuộn dây lộn xộn, càng cuốn càng loạn.
"Chẳng qua cũng chỉ là một cô gái thôi."
Kéo cửa xe ra, hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn lên trên một cái, Kỷ Bắc hừ ra một tiếng cười lạnh, thấp giọng lặp lại: "Chẳng qua cũng chỉ là một cô gái thôi."
Trèo lên xe, ngồi vào ghế lái, Kỷ Bắc kéo ngăn để đồ ra, bên trong có một chiếc quần lót nhỏ màu hồng nhạt cùng một chồng tư liệu, hắn nhìn vài giây, rồi lại "Cạch" một tiếng khép lại.
"Nhóc con, mạnh miệng."
Diệp Tiên Tiên bận rộn xong thì trừng phạt do nhiệm vụ thất bại ập tới, cô lăn lộn rên rỉ trên giường thoải mái, không cần bận tâm. Đây cũng là nguyên nhân đầu tiên cô muốn sống độc thân, cô đã quen sống một mình, nếu có thêm một người thì sẽ có rất nhiều điều bất tiện.
Năm phút sau, lau sạch mồ hôi, Diệp Tiên Tiên lại dựa vào đầu giường mở sách ra tiếp tục nghiên cứu, cái phương pháp luyện cách hôn kia cô cảm thấy không đáng tin cậy, lại tìm kỹ năng mới vậy.
Sau mấy ngày, cô đã tìm ra một quy luật, đó là một ngày hệ thống nhiều nhất chỉ đưa ra hai nhiệm vụ. Hơn nữa đều có quan hệ với những người đàn ông có tiếp xúc với cô. Nhưng nếu cả ngày cô cũng không ra khỏi cửa thì sao? Không biết hệ thống sẽ lại đưa ra dạng nhiệm vụ gì, đúng lúc ngày mai còn có một ngày nghỉ, có thể thử một lần.
Bỗng nhiên, cô đọc được một đoạn trong sách: Luộc bốn quả trứng gà rồi đặt lên khay, mỗi cánh mông ngồi lên hai quả trứng, áp sát rồi xoay tròn, theo chiều kim đồng hồ và ngược chiều kim đồng hồ mỗi lần mười phút, không được làm vỡ trứng gà, kiên trì một tháng rồi lên giường với đàn ông thì tư thế nữ trên nam dưới tuyệt đối sẽ là đòn sát thủ dùng để đối phó với đàn ông.
Ánh mắt Diệp Tiên Tiên sáng lên, tuy rằng hiện tại cô chưa dùng đến, nhưng nếu chiêu này có thể đối phó được với đàn ông thì chẳng phải đó cũng là một loại bản lĩnh sao? Muốn dụ được đàn ông thì trước hết phải dụ được dương vật của đàn ông, chỉ một mình danh khí kia thôi thì chưa đủ. Bởi vậy, có thêm chút kỹ xảo thì sẽ rất cần thiết!
Vả lại, đạo cụ còn đơn giản như thế ...
Ngay lập tức cô hưng phấn chạy vào bếp luộc trứng.
Vì sợ luộc vỡ trứng mà cô còn cố ý ở lại trong bếp canh chừng.
Ước chừng mười lăm phút sau, trứng gà chín, cô lấy nước lạnh dội qua rồi đặt lên một chiếc khay vuông lớn, để trên mặt đất. Cô cố gắng kiểm soát sức lực của bản thân rồi hạ mông ngồi xuống, xoay tròn theo chiều kim đồng hồ.
Một phút, hai phút, năm phút...
Diệp Tiên Tiên cảm thấy hoa cả mắt, trên gương mặt chảy từng giọt mồ hôi, bụng chân thì run rẩy không ngừng, rất nhiều lần đã suýt chút nữa cô đặt mông ngồi xuống, mà đây mới chỉ trải qua được mười phút.
Đổi sang ngược chiều kim đồng hồ, cô cắn răng kiên trì.
Cô nghĩ, có trả giá mới có thu hoạch, quá trình càng vất vả không biết chừng thu hoạch càng phong phú.
Đương nhiên, cho dù không có thu hoạch gì thì cô cũng không mất gì, cũng chỉ là một chút thời gian và sức lực. Cô sống trong thành phố này cũng giống như một nhành cỏ dại dù có bị ném vào nơi đất hoang thì vẫn có thể tự mình lớn lên.
Đều có một sự dẻo dai bẩm sinh!
Sau khi cắn răng nhịn qua mười phút xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ, lúc Diệp Tiên Tiên đứng lên thì hai chân bủn rủn lung lay như sắp ngã.
Bốn quả trứng này thì cô không ăn được rồi, đành giữ lại để sau này lấy ra làm đạo cụ.
Nghỉ ngơi trong chốc lát, Diệp Tiên Tiên mở video ra, hoa lam tích lũy có 29832, cô chuyển hết phần chẵn sang thẻ ngân hàng, sự giàu có của tiền tài đã lấp vào chỗ trống ở trong lòng do cảm giác chua xót và mất mát kia mang lại.
Cô lấy mấy bông hoa cúc khô mới mua cho vào trong cốc rồi đổ nước ấm, sau đó cô mở video và làn đạn ra.
[Streamer Tiên Tiên ơi, anh đợi em lâu lắm rồi.]
Diệp Tiên Tiên xấu hổ, "Ngại quá, vừa rồi trong nhà có chút việc."
Kỹ sư lưỡi - chữ trắng: [Streamer ơi anh phải thổ lộ với em, streamer ơi anh yêu em, tình yêu của anh đối với em vượt qua cả sự đau đớn khi bị táo bón, vượt qua cả sự mất hồn khi tuốt gậy. Hàng trăm triệu tinh tử đều dành hết cho em.]
Diệp Tiên Tiên trợn tròn mắt, gương mặt hơi giật giật, một lúc lâu sau mới nghẹn ra được một câu, "Vậy cảm ơn sự yêu quý của anh!"
[Khí dâm của lầu trên che đầy trời.]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Hun chết ông đây rồi. Hay là hoa cúc lòi trĩ nên mới táo bón đúng không? Lại đây, ông đây sẽ lấy chuối thọc cho chú mấy cái.]
[Oa! Chuối đó... Sản phẩm nông nghiệp quý giá như vậy mà dùng để chọc hoa cúc, giàu vãi.]
Kỹ sư lưỡi - chữ trắng: [Diệp Thâm Thâm: Một làn sóng những chiếc sừng đang ập tới đầu chú.]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Đệch mợ!]
Nhắc nhở: Người xem Kỹ sư lưỡi bị Diệp Thâm Thâm cấm nói 24 giờ.
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Nếu còn nói mấy lời đê tiện nữa thì cứ gặp chú ông đây sẽ cấm.]
[Diệp Thâm Thâm, cái tên này... Ông đây ngửi được một mùi vị si tình nồng nặc.]
Diệp Tiên Tiên thấy tình thế phát triển thành như vậy thì cũng chẳng nói gì, người xem có đủ các dạng người, đến ngày hôm nay thì cô đã có thể bình tĩnh được rồi.
Cô nhấp một ngụm trà hoa cúc, đang nghĩ xem nên hát cho nhóm làn đạn hay là lại nhảy nhỉ?
Một dòng chữ thể hiện sự khiêm tốn xin chỉ dạy chạy qua:
[Hoa cúc là cái gì?]
[Thứ streamer Tiên Tiên đang uống chính là hoa cúc đúng không?]
[Hoa cúc này không phải hoa cúc đấy. Cái tui nói là mắt mông.]
[Mắt mông là cái gì?]
[Lỗ đít, lỗ đít hiểu không? Chính là cái lỗ mà ông ị phân ra ấy.]
Phụt...
Diệp Tiên Tiên phun ngụm trà hoa cúc trong miệng ra.