" Chào mọi người."
" Mọi người một ngày tốt lành."
" Chào mọi người."
Nhiễm Thanh Vân còn đang đúng giờ uống nước, nhóm khách mời cuối cùng cũng đã đến.
Cái màn chào hỏi dài dằng dặc phiền phức này.
Nhiễm Thanh Vân giấu hàn khí vào trong mắt, cùng mọi người lộn xộn chào nhau một lượt.
Theo lẽ thường, khi chào hỏi đều cần bắt tay cái gì đó, thế nhưng nhiệt độ cơ thể của anh quá thấp, động chạm một chút cũng đủ khiến người khác không thoải mái nên mọi người khá bài xích việc phải bắt tay với anh.
Nhiễm Thanh Vân cũng không quá muốn động chạm với người khác.
" Xin chào, tôi là Kim Phong."
Nhiễm Thanh Vân nhìn người đang chìa tay ra trước mặt mình, lông mày khẽ nhếch lên một cài.
Anh cố gắng giấu đi nụ cười phía sau biểu cảm lạnh nhạt, vươn tay ra nắm lấy tay Phó Kim Phong:" Nhiễm Thanh Vân, xin chào."
Rõ ràng Phó Kim Phong không ngờ đến thân nhiệt của Nhiễm Thanh Vân lại thấp như thế, thời điểm hai bàn tay đan vào nhau, dễ dàng có thể cảm nhận được bàn tay kia hơi co rụt lại.
Nhiễm Thanh Vân mặc dù tham lam hơi ấm đến từ Phó Kim Phong nhưng vẫn cố khắc chế hành động, buông tay Phó Kim Phong ra.
" Mọi người, vào vị trí đi."
Đạo diễn chương trình lên tiếng, lục đục sắp xếp vị trí cho mọi người.
Mở đầu chương trình, chính là một bài hát nổi tiếng do Nhiễm Thanh Vân cover lại. Nhiễm Thanh Vân đơn giản trình diễn xong, dư quang nơi khóe mắt như có như không hướng về phía người đang dùng ánh mắt đầy ái mộ nhìn mình kia.
Bất tri bất giác khiến anh cong miệng cười thầm một tiếng.
" Mau, phóng to lên." Đạo diễn hình ảnh nhìn thấy biểu cảm ngàn năm có một của Nhiễm Thanh Vân, nhanh chóng kêu camera phóng to gương mặt Nhiễm Thanh Vân.
Chính Nhiễm Thanh Vân cũng không nhận ra biểu cảm này của mình, một đường hoàn thành màn chào hỏi thường kỳ.
Giai đoạn tiếp theo, Nhiễm Thanh Vân chỉ cần đứng một chỗ nhìn mọi người là được, không chút gập ghềnh.
Nhiễm Thanh Vân rất chuyên nghiệp, duy trì biểu cảm lạnh nhạt, những lúc bị nhắc tên thì nở nụ cười thương mại, quay một lúc đã có thể chuyển đến phần trò chơi.
Nhảy dây!
Nhiễm Thanh Vân không muốn nhảy lắm, xung phong cầm dây.
" Thanh Vân, em nhảy đi." Phàm ca nhận lấy đầu dây Nhiễm Thanh Vân đang cầm, đẩy Nhiễm Thanh Vân ra ngoài.
Nhiễm Thanh Vân không muốn nhảy, áp suất thấp đi ra. Anh đứng một bên, nhìn mấy người khách mời bám vào vai nhau cùng nhảy, ánh mắt dừng lại trên người Phó Kim Phong.
Phó Kim Phong dường như cảm nhận được ánh mắt của anh, tầm mắt hai người liền giao nhau. Y hướng anh nở nụ cười rất tươi, chậm rãi đi ra khỏi vòng dây, chạy đến bên cạnh anh.
" Cậu chơi cùng đi."
Nhiễm Thanh Vân nhìn cánh tay đang kéo mình, không nói không rằng đi theo Phó Kim Phong.
" Thanh Vân, cẩn thận."
Nhiễm Thanh Vân đương nhiên không cần người khác cảnh báo cũng đủ nhạy bén để cảm nhận nguy hiểm. Y dễ dàng túm lấy Phó Kim Phong còn đang trên đà nhảy lên ở bên cạnh, tích tắc kéo người ngã xuống sàn.
Thoái mái đến nỗi có thể nằm cả một ngày.
" Có sao không?"
" Thanh Vân, em có sao không?"
" Kim Phong!"
" A Phong."
Mấy người có trong trường quay nháo nhào chạy tới bên cạnh bọn họ.
Nhiễm Thanh Vân lúc này dù không muốn cũng phải buông cái lò sưởi ấm áp ở trong lòng ra.
Đáng tiếc quá đi. Muốn ôm thêm một lúc.
Vẫn may Nhiễm Thanh Vân phản ứng nhanh, hai người bọn họ không bị đồ đập trúng, không ai bị thương. Dọn dẹp trường quay một chút là có thể tiếp tục quay rồi.
Phía sau quay cũng rất thuận lợi, Nhiễm Thanh Vân tiếp tục tan làm sớm.
Năng suất làm việc của thần tượng nhà mình tăng lên quá nhanh, quản lý Mạc Thu biểu thị rất hài lòng, tâm tình càng thêm tốt, rất nhanh trả lại tự do cho anh.
Nhiễm Thanh Vân về đến biệt thự, việc làm đầu tiên chính là tìm kiếm thông tin về Phó Kim Phong.
Thân phận của lò sưởi lần này không quá thảm. Gia đình êm ấm, chỉ có điều thời gian gia nhập giới giải trí có chút muộn.
25 tuổi mới bước vào giới giải trí...
Nghĩ lại cái thân thể này 14 tuổi đã chạy tới cái vòng này lăn lộn.
Nhiễm Thanh Vân lại điểm một cái lên màn hình, lật một trang khác ra xem.
" Anh Thu, có thể giúp em điều tra thông tin bộ phim này không?" Nhiễm Thanh Vân gọi điện cho Mạc Thu.
" Sao thế? Có hứng thú với diễn xuất rồi?" Giọng Mạc Thu bên kia không giấu được phấn khích.
" Anh tìm hiểu đi." Nhiễm Thanh Vân nói xong liền cúp máy, tầm mắt hướng về bầu trời bên ngoài cửa sổ đầy phức tạp.
Loạn Vân Xứ, bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết đam mỹ thể loại tiên hiệp huyền huyễn. Phó Kim Phong đúng là đã được chọn làm nam chính thứ nhất. Vị trí nam chính thứ 2 vẫn còn đang để trống!
Vai diễn này, Nhiễm Thanh Vân lấy chắc rồi!
" Anh Thu, giúp em chuẩn bị hồ sơ gửi cho đoàn làm phim đi."
" Được. Thanh Vân của chúng ta cuối cùng cũng chịu đá chéo sân rồi."
Mạc Thu tâm tình cực kỳ tốt, chọn ra một bức ảnh tuyệt hảo của Nhiễm Thanh Vân, gửi cho đoàn làm phim. Kết quả... chưa qua một ngày đã bị trả hàng.
Nhiễm Thanh Vân nghe được tin tức mình bị từ chối, tiếp nhận không nổi!!!
" Gửi lại lần nữa." Nhiễm Thanh Vân đã quyết tâm, đương nhiên không thể bỏ cuộc sớm như thế.
Lò sưởi của ta, sao có thể để một nam nhân khách ôm ôm ấp ấp chứ!