Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 255






Lúc này, tại trung tâm của Thiên Đấu đại hồn tràng cơ hồ có đến một vạn người, chiếm một phần ba dân số của Thiên Đấu thành đã có mặt.
Từ vài ngày trước, tất cả các tửu điếm bên trong Thiên Đấu thành đã chật kín khách, số lượng dân cơ bên trong thành thị có lẽ tăng đến năm mươi phần trăm, vì vậy có thể thấy được sự hấp dẫn của tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn Đại lục đại chiến đối với mọi người như thế nào.


Vì trường đại chiến này mà Thiên Đấu thành đã phải điều động năm ngàn quân để du trì trật tự, mới có thể tránh sinh ra các rối loạn.


- Oa, nhiều người quá.(Vinh Vinh)

Áo Tư Tạp đi trên đường không ngừng cúi đầu xuống không dám ngẩng đầu nhìnKhông chỉ là Áo Tư Tạp, ngoại trừ mấy nữ hài tử dung mạo bên ngoài rực rỡ, còn lại toàn bộ Sử Lai Khắc thất quái lúc này đều cúi gằm xuống, bởi vì trang phục trên người thật khiến cho bọn họ có chút xấu hổ.


Đồng phục tiêu chuẩn của Sử Lai Khắc học viện cũng không phải mà màu lục bình thường mà là một loại màu sắc được pha giữa màu vàng và màu xanh biếc, theo như lời Đái Mộc Bạch nói thì đó là màu phân xanh biếc.


Bởi vì tràng học viện đại chiến này, Phất Lan Đức viện trưởng đã tự thân chế đồng phục cho bọn hắn, chất liệu thì quả thật không tồi, đứng ngồi rất thoải mái, nhưng ngoại trừ màu phân xanh biếc ở ngoài, trước ngực của mỗi người còn có hình vẽ của một con quái vật Sử Lai Khắc, cơ hồ chiếm cứ cả ngực áo, hơn nữa hình đồ án này lại có màu xanh biếc ướt át, lóng lánh.


Vậy cũng chưa tính là cái gì, kỳ quái nhất chính là sau lưng mỗi người còn có sáu chữ rất to được thêu bằng chỉ đỏ: Thành chiêu quan danh nghiễm cáo.


Phía dưới sáu chữ to đó còn có một dòng chữ nhỏ, phí dụng quảng cáo xin mời đến thảo luận với Phất Lan Đức viện trưởng của Sử Lai Khắc học viện.


Vì phải mặc trang phục này tham gia đại chiến nên Sử Lai Khắc thập quái đã từng phản đối kịch liệt, nhưng cuối cùng vẫn bị uy thế của Phất Lan Đức trấn áp xuống.
Dưới áp lực cực lực của mọi người, Phất Lan Đức mới miễn cưỡng tỏ vẻ khó khăn chấp nhận, nếu có thu được phí quảng cáo, thì toàn bộ phí thu được sẽ trích ra một phần ba chia cho những đội viên tham gia đại chiến này, còn thừa thì để kiến thiết lại học viện.


Đối với Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Đường Tam mà nói, số tiền này có lẽ không là cái gì, nhưng đối với những người khác mà nói thì tiền vẫn rất là quan trọng.
Càng huống chi tình huống hiện tại của Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam cùng mọi người đều thấy rõ, lúc này thật khó khăn lắm mới có cơ hội kiếm tiền, bọn họ cũng không thể bỏ qua được mặt mũi của Phất Lan Đức được, vị viện trưởng này mặc dù có điểm âm hiểm giảo hoạt nhưng mấy năm nay phải chống đỡ học viện này cũng không phải là điều dễ dàng.


Tất nhiên Sử Lai Khắc thập quái cũng từng nhờ Đại sư nói giúp, nhưng Đại sư lại trả lời hết sức kì quái, Đại sư nói cho bọn họ là bộ đồng phục này mặc dù có điểm khó nhìn, nhưng cũng là một loại rèn luyện với tố chất tâm lý của bọn họ.
Nếu có thể đứng trước vô số tiếng cười chế nhạo mà sắc mặt không thay đổi thì tố chất tâm lý của bọn họ cũng đã đạt đến một trình độ nhất định.


Sử Lai Khắc thập quái vụng trộm nói với nhau, cái này rõ ràng là luyện độ dầy của da mặt thì có.


Bởi vì Đại sư cũng là một đại biểu của học viện nên cùng với Phất Lan Đức cự tuyệt việc thay đổi đồng phục, nhưng có một chút thay đổi đó là tại vị trí ngực áo trái của bọn họ có một đồ án hình quái vật Sử Lai Khắc rất nhỏ, cơ hồ không thấy được.


Đúng là trang phục làm cho người khác cảm thấy kỳ quái, khiến Đường Tam ngay khi cùng mọi người tiến vào chỗ đám đông, lập tức gây được sự chú ý vô song.


- Đó là cái học viện gì vậy? Trời ạ, bọn họ mới từ trong nhà xí ra hay sao?(Dân A)

- Buồn cười chết mất, cái đồ án hình quái vật màu xanh biếc trước ngực bọn họ trông thật đáng yêu, cái lỗ tai tại sao lại giống như con dao vậy?(Dân B)

Nhiều tiếng xì xào bàn tán vang lên về Sử Lai Khắc, mặt đám tiểu quái vật đen như đáy nồi, họ u oán nhìn Phất Lan Đức và Đại sư.Hai người họ xoay đầu di chỗ khác không chú ý tới ánh mắtu oán của tiểu quái vật.


Nếu như trên mặt đất xuất hiện một cái lỗ, vậy thì đám đệ tử của Sử Lai Khắc học viện này sẽ tranh nhau chui vào trước.
Cho dù là trong lòng đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng bọn họ cũng không ngờ rằng bên ngoài Đại đấu hồn tràng sẽ tụ tập nhiều người như vậy, quả thực là giống như tham gia triển lãm, hơn nữa tuyệt đối là gây bắt mắt điển hình.


Đường Long là người thi đấu tiên trong Sử Lai Khắc thập quái tham gia chiến đấu đeo mặt nạ lên trên mặt mình, sau đó mấy thành viên còn lại của Sử Lai Khắc thất quái cũng làm theo, chỉ thương cảm cho bốn người Thái Long đi sau cùng không có loại trang bị này, chỉ có thể lấy tay che mặt, bộ dạng vô cùng chật vật.


Phất Lan Đức đi ở phía trước nên không nhận ra bộ dáng của những người đi sau này, bước nhanh chui vào giữa đám người, đi theo sau hắn là Liễu Nhị Long cùng Đại sư, tốc độ cũng không hề chậm hơn chút nào.



Trường tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn Đại lục đại chiến cũng có phần thưởng, hơn nữa lại rất trực tiếp, mỗi trận đấu thắng lợi đều được thưởng cho năm trăm kim hồn tệ, tiến vào Tấn cấp chiến đấu, phần thưởng sẽ là ba ngàn kim hồn tệ, còn nếu có thể tiến vào Tổng quyết chiến, Thiên Đấu đế quốc chẳng những phong hào là Nam tước, còn sẽ cho tất cả những thành viên từ chính thức đến dự bị, mỗi người một ngàn kim hồn tệ, càng vào vòng sau của Tổng quyết tái chiến thì kim tệ được thưởng càng cao.


- Dù sao tỷ lệ hôm nay chúng ta phải lên đấu là không lớn, sau này trở về chúng ta hãy thương lượng cùng Phất Lan Đức viện trưởng một chút, ngày mai không phải mặc bộ quần áo này nữa, ít nhất là không có những dòng chữ ở sau lưng.(Đường Tam)

Lúc này Sử Lai Khắc học viện đang ở khu nghỉ ngơi bên trong Chủ đấu hồn tràng chỉ dành cho các học viện tham chiến, bọn họ cũng không phải là đến sớm nhất, nhưng cũng không phải là đến muộn nhất.
Bên trong khu nghỉ ngơi rất rộng rãi, chừng hơn một ngàn chỗ ngồi, chia làm các khu vực, để cấp cho các hồn sư học viện nghỉ ngơi, chờ đợi đến lượt.


Nơi này mặc dù không có quá nhiều dân chúng như bên ngoài, nhưng lúc những đội viên của các cao cấp hồn sư học viện tiến vào thì bọn Sử Lai Khắc học viện vẫn trở thành tiêu điểm của mọi người.
Mặc dù bọn họ đã tìm được một góc khá kín nhưng vẫn bị rất nhiều người chú ý đến.


Bất quá tố chất của hồn sư cao hơn dân thường rất nhiều, mặc dù có xuất hiện không ít những ánh mắt cùng thần sắc khinh thường, nhưng cũng không hề nói nhiều, mỗi cá nhân của học viện đều tụ tập cùng một chỗ dưới sự chỉ đạo của sư phụ, chờ đợi lễ khai mạc.
Đồng thời các học viện cũng có một vị sư phụ tiến hành công tác xác nhận đăng kí báo danh cuối cùng, sau khi đã đăng kí danh sách đệ tử tham chiến thì trong các trận đấu sau này sẽ không thể gia tăng hoặc hoán đổi đệ tử.


- Hả, tại sao các ngươi chạy đến cái góc này để làm gì?(Phất Lan Đức)

Bị các đệ tử nhìn với ánh mắt bất thiện, Phất Lan Đức có chút xấu hổ, ho khan một tiếng.


- Được, vậy ở chỗ này đi.
Công tác báo danh đã được làm tốt rồi, chỉ đợi đến lúc cử hành nghi thức khai mạc thôi.
Các ngươi hãy lên tinh thần đi nào, không được đánh mất thể diện của Sử Lai Khắc học viện chúng ta.
Các ngươi chính là đội ngũ sẽ trở thành quán quân.(Phất Lan Đức)

- Quán quân? Cóc ghẻ cũng muốn làm quán quân?(Thí sinh Thương Huy học viện)

Đang nói đến đây thì một giọng nói không chút hảo ý từ bên cạnh truyền đến.


Đám đệ tử của Sử Lai Khắc học viện đang đầy một bụng bực tức, đột nhiên nghe thấy âm thanh đó, liền hung hăng đến phương hướng phát ra tiếng nói đó nhìn tới.


Đó là một đội ngũ đang đi tới gần bọn họ, vừa quay lại nhìn thì thấy thật trùng hợp, trong đội ngũ này có vài người mà Sử Lai Khắc thất quái từng biết qua, đúng là những kẻ mà lúc trước bọn họ gặp tại Tinh Đấu đại sâm lâm trong khi đi tìm đệ tam hồn hoàn, những đệ tử của Thương Huy học viện.


Đồng thời cũng là đám người bị Đường Long phế đi một đợt.


Vẫn như trước là bộ hồn sư bào màu nguyệt bạch, bên trên vai áo còn có hai chữ Thương Huy màu xanh, chỉ có điều bất đồng là lần này trên đồng phục của bọn họ còn có những trang sức màu bạc lóng lánh, nhìn qua càng thêm rực rỡ.


- Làm sao giáo huấn lần trước chưa thấm lâu à?

Đường Long tiến lên một bước thả ra uy áp của Hồn Tông 49 cấp.


Đám người Thương Huy học viện biến sắc khi mà chứng kiến Đường Long đồng thời cảm nhận được hồn lực áp chế.


Đám người Thương Huy học viện câm miêng không nói lời nào thì đúng lúc này thì một âm thanh trầm ổn vang lên.


- Các ngươi làm gì vậy?(Vi Tàn Mộng)

Vi Tàn Mộng chỉ liếc mắt nhìn Đường Long một chút rồi hướng đám người Thương Huy học viện phất tay một cái xoay người rời đi.


- Không ngờ lão già này lại đến Thương Huy học viện, xem ra lần này tư chất của đệ tử Thương Huy học viện hẳn khá lắm.
Chẳng lẽ bị thẹn như vừa rồi mà không phát tác gì, tu dưỡng tăng tiến vậy sao?(Phất Lan Đức)


- Sư phụ, lão đầu vừa rồi là ai? Ngài cũng biết à?(Mã Hồng Tuấn)

- Cái lão già này, vũ hồn của hắn hết sức đặc thù, là một loại vũ hồn hữu hình vô chất, có thể sinh ra các loại huyễn cảnh, khiến người khác bị lạc trong huyễn cảnh đó, nếu như hắn làm thật lực, đủ để sinh ra huyễn cảnh khiến đối thủ tự hại mà chết, chúng ta gọi hắn là Vũ hồn Vi Tàn Mộng.
Lão già này cực kì âm độc, các ngươi đừng nhìn bề ngoài mà cho rằng hắn không có động tĩnh gì, kỳ thật sẽ báo thù các ngươi sau đó, mấy người các ngươi cũng cẩn thận một chút cho ta.
Lúc trước hồn lực của hắn đã hơn sáu mươi cấp, bây giờ sợ rằng đã ngoài bảy mươi cấp rồi.(Phất Lan Đức)

- Được rồi, lễ khai mạc sắp bắt đầu rồi, chuẩn bị vào tràng đi.
Mộc Bạch, Đường Tam, hai ngươi dẫn mọi người vào tràng đi, ta đi trước một chút, đến khán đài xem tư thế của các ngươi ra sao.(Phất Lan Đức)

Mọi người chưa có cơ hội phản kháng, vị viện trưởng đại nhân này đã nhanh chóng cất bước đi, trong nháy mắt đã biến mất không thấy bóng dáng.


Quả nhiên, các công tác viên đã nhanh chóng tiến vào khu nghỉ ngơi, yêu cầu những đệ tử đã đến đông đủ vào tràng.


Điều khiến cho mọi người của Sử Lai Khắc học viện có chút bực bội chính là những công tác viên này tựa hồ không thấy sự tồn tại của bọn họ, gọi tất cả những học viện khác vào tràng, duy chỉ có quên một mình bọn họ.
Đến tận cuối cùng, khi cả khu vực nghỉ ngơi chỉ còn mỗi đội ngũ bọn họ thì công tác viên mới chịu đi tới, dẫn bọn họ tiến đến thông đạo vào tràng.


Nếu không phải có Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch áp chế, một bụng tức khí trong mọi người đã có dấu hiệu bốc lên.


Mặc dù là một đội cuối cùng đi vào sân, nhưng ngay khi mọi người vừa mới tiến vào, đã bị tất cả trước mắt làm cho rung động.


Nhìn khoảng sân rộng lớn trống trải xung quanh, vô số người xem đang gào thét, hoan hô.
Ở trung tâm của sân ở phía trước, là một tòa chủ tịch thai (đài) toàn một màu vàng, phía sau đài chủ tích này chính là khu khách quý đã được cải tạo.


Khoảng sân rộng rãi, đường kính trên một trăm năm mươi thước, phía trước là những đội ngũ đã tiến vào sân lúc trước được xếp hàng chỉnh tề rồi.
Mỗi khi có một học viện vào sân đều có người chuyên môn tiến hành giới thiệu.


- Đội cuối cùng vào tràng chính là Sử Lai Khắc học viện đội ngũ.
Sử Lai Khắc học viên, trước có tên là Lam Phách học viện, một năm trước mới đổi thành Sử Lai Khắc.
Trước tiên mau nhìn xem trang phục của bọn họ kì dị đến mức nào, bọn họ báo danh khẩu khí rất lớn, là Quán quân không có đối thủ.
Quả là một ý nghĩ rất tự tin, hi vọng bọn họ có thể có những biểu hiện xuất sắc.(Dẫn chương trình)

Nghe người chuyên môn giới thiệu, người xem trên khán đài đã toàn bộ cười ầm lên, âm thanh đầy vẻ cười nhạo chế giễu.


- Mẹ kiếp, lão tử không nhịn được nữa.(Đới Mộc Bạch)

Đái Mộc Bạch vội đi nhanh về phía trước, hai nắm đấm nắm chặt lại, Đường Tam ở sau lưng hắn có thể cảm thấy rõ ràng thân thể Đái Mộc Bạch đã cứng đờ lại, có thể bộc phát bất gì lúc nào.


Nhìn thấy Đới Mộc Bạch trong tình trạng lúc nào cũng sẽ bạo tẩu thì Đường Tam tiến tới vỗ vai hắn.


- Lão Đại, nhịn một chút đi.
Đợi trong trận đấu, chúng ta sẽ dùng thực lực của mình để cho bọn họ câm miệng.(Đường Tam)

Đường Tam cũng không thèm để ý đến những tiếng cười nhạo xung quanh, hắn chỉ một mực cẩn thận quan sát tình huống ở gần đó, chỗ ngồi tại Đại đấu hồn tràng này không thể nghi ngờ chính là một tòa kiến trúc lớn nhất mà hắn từng thấy qua, khán đài đủ để chứa tám vạn người xem, toàn bộ khung cảnh được trang trí bằng màu bạc, mặc dù lúc này đang là buổi sáng nhưng xung quanh lại có gắn những ma đạo khí chiếu sáng, khiến cho người ta không chỉ cảm thấy được xa hoa mà còn là sự hoành tráng kinh người.


Khi ánh mắt của hắn chuyển tới vị trí khách quý trên đài, quả nhiên cũng thấy được vài người quen, trong đó có một người từng truy đuổi bọn họ tại Thiên Đấu hoàng gia học viện, vị Tuyết Tinh thân vương, bên cạnh còn có cả ba vị giáo sư dạy tại Thiên Đấu hoàng gia học viện, bọn họ cũng ngồi tại hàng ghế thứ hai của dãy khách quý.
Còn hàng đầu tiên chỉ có đúng ba người.



Ở giữa là một người mặc trường bào màu đỏ kim, đầu đội một cái vương miện bằng vàng khảm kim cương, mặt tròn như mặt trăng, nhìn qua trông có vẻ lớn hơn Tuyết Tinh thân vương một chút, trên khuôn mặt cũng có vài nét giống nhau, chỉ có điểm khác là khí độ của người này thì Tuyết Tinh thân vương không thể so sánh, mặc dù có chút già nua nhưng vì ngồi ngay ngắn ở chỗ này khiến cho người ta có cảm giác trung tâm, tựa như tất cả đều vây xung quanh hắn.


Không cần hỏi, Đường Tam cũng có thể đoán được thân phận của người này, ngay như Tuyết Tinh thân vương mà còn phải ngồi tại hàng ghế thứ hai thì thân phận của người ngồi hàng thứ nhất này đã quá rõ ràng, ngoại trừ Hoàng đế bệ hạ của Thiên Đấu đế quốc ra, còn ai có khả năng ngồi tại vị trí này nữa chứ? Bên trái hắn là một lão già so với hắn còn nhiều tuổi hơn, toàn thân bao trùm bằng trường bào màu đỏ, trên đầu đội một cái vương miện năm cạnh bằng bạch kim, hai mắt khép hờ tựa như đang ngủ, vai hắn khá nhỏ, thân hình cao gầy giống như một cây thương.


Người ở bên phải Hoàng đế bệ hạ Đường Tam chẳng những đã từng gặp qua mà còn là vô cùng quen mắt, chính là phụ thân của Ninh Vinh Vinh, Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông Ninh Phong Trí.


Nhận ra có người đang nhìn mình Ninh Phong Trí hướng ánh mắt về phía đó thì thấy được nữ nhị bảo bối của mình cùng với người con rể Đường Long, Đường Long cũng nhìn về Ninh Phong Trí, hai người ánh mắt chạm nhau sau đó Ninh Phong Trí gật đầu mỉm cười xem như chào nhau rồi tiếp tục quan sát xem có nhân tài nào đáng chú ý hay không.


Sau đó chủ trì trận đấu mời Hoàng đế Thiên Đấu Đế quốc phát biểu đôi lời, Hoàng đế đứng lên phát biểu đôi lời và trận đấu Tinh anh cao cấp học viện toàn Đại lục được bắt đầu.Trong quá trình Đường Long quan sát tình hình thì cậu cảm nhận được có một đôi mắt nóng rực nhìn chằm chằm mình, Đường Long theo cảm nhận vị trí của chủ nhân ánh mắt đó, người này là Hoàng tử của Thiên Đấu Đế quốc Tuyết Tinh Hà nhưng mà Đường Long biết đó là người khác giả trang và người giả trang là Thiên Nhận Tuyết.


Đường Long lẩm bẩm chỉ mình cậu nghe được thôi.


- Xem ra Vũ Hồn điện đã bắt đầu bố cục rồi.Ta phải nhanh chóng tăng lên thực lực của mình mới được.


Khi mà Hoàng đế phát biểu xong thì mời Ninh Phong Trí phát biểu đôi lời.


- Thật cao hứng khi được mời làm vị khách quý khai mạc cho lần đại tái này.
Thân là tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông, bổn tọa đã từng thấy qua rất nhiều kinh nghiệm phát triển của hồn sư.
Là chức nghiệp cao quý nhất đại lục, sự phát triển của mỗi một gã hồn sư đều phải trải qua vô số lần ma luyện.
Nhưng điều ta muốn nói chính là bảo kiếm phong tòng ma lệ xuất, mai hoa hương tự khổ hàn lai.
Tham gia đại tái lần này, không thể nghi ngờ đều là tinh anh trong lớp trẻ.
Theo như lời bệ hạ nói vừa rồi, hy vọng các ngươi có thể làm vẻ vang đế quốc, cũng là làm cho học viện của các ngươi trở nên vẻ vang.
Đế quốc cần những nhân tài như các ngươi.Cám ơn.(Ninh Phong Trí)

Nghe lời diễn văn của Trữ Phong Trí, trên mặt Thiên Đấu đế quốc hoàng đế rốt cục đã hiện ra một tia mỉm cười chân thành.


- Ninh tông chủ.Ngài là phụ trợ hệ hồn sư tối cường đại, ta đại biểu cho đông đảo người xem lần này xin được hỏi ngài.
Ngài đối với hai mươi tám đội ngũ tham gia dự Thiên Đấu thành phân khu dự tuyển lần này thì xem trọng đội nào nhất?(Dẫn chương trình)

- Ngoại trừ đội hạt giống là Thiên Đấu hoàng gia học viện ra.
Ta lần này trong hai mươi tám đội ngũ tham gia, còn muốn xem một đội khác.
Ta nghĩ, bọn họ chẳng những có đủ năng lực thông qua dự tuyển đại tái, còn rất có thể có khả năng thu được thắng lợi cuối cùng của đại tái toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh lần này.(Ninh Phong Trí)

- Chẳng biết đội ngũ nào mà có thể lọt vào mắt xanh của Ninh tông chủ vậy?(Dẫn chương trình)

- Về phần đội ngũ này thuộc học viện nào, chỉ là ý kiến chủ quan của một mình bổn tọa mà thôi.
Tạm thời không thể tiết lộ.
Nhưng ta tin rằng.
Giải quán quân đại tái này cuối cùng sẽ thuộc về đế quốc!(Ninh Phong Trí)

Ngồi bên cạnh Tuyết Dạ hoàng đế, Bạch Kim Giáo Chủ hai con mắt vốn vẫn nhắm nghiền vào lúc này đã từ từ mở ra.
Đôi mắt của hắn nhìn rất vô hồn, càng không có chút sắc sảo, ánh mắt hướng tới hai mươi tám đội ngũ bên trong sân, tựa hồ đang tìm đội ngũ giống như trong lời nói kia của Ninh Phong Trí vậy.


Lúc này, rất đông người xem đã bắt đầu bàn tán một cách sôi nổi.
Bọn họ đều tự mình đoán xem đội ngũ mà Ninh Phong Trí xem trọng là đội nào.
Thông minh một chút, tự nhiên hiểu được đội ngũ mà Ninh Phong Trí muốn nói sẽ không phải là đội hai của Thiên Đấu hoàng gia học viện.
Bởi vì thực lực của bọn họ không thể nào so sánh được với một đội một là hạt giống, thì cuối cùng làm sao lại có thể giành được vị trí quán quân đây? Nhưng trong tổng số hai mươi tám đội ngũ tham gia đại tái, cuối cùng chỉ còn có năm đội ngũ xuất hiện, như vậy thì có thể dễ dàng đoán ra.


- Vinh Vinh xem ra cha em rất xem trọng đội ngũ của bọn anh.


- Em đoán đây là khảo hạch mà ba đề ra cho anh.(Vinh Vinh)

- Tam ca trận đấu bắt đầu mọi người cứ đứng yên đi.Một mình em giải quyết hết bọn chúng cho.


- Đệ sẽ thể hiện sức mạnh của Sử Lai Khắc và chứng minh cho Ninh Tông chủ thấy mình xứng đáng với nàng.


- Cũng được để ta đi nói với những người khác.(Đường Tam)

- Thật đáng tiếc, khó có thể đoán ra được đội ngũ mà Ninh tông chủ xem trọng từ lời gợi ý vừa rồi.

Kính mời điện chủ Vũ Hồn Thánh Điện, Vũ Hồn Điện Bạch Kim Giáo Chủ Tát Lạp Tư tiến hành rút thăm vòng dự tuyển đầu tiên.
Khi chấm dứt rút thăm thì đội phó của Thiên Đấu hoàng gia học viện cùng với đối thủ của bọn họ trong vòng rút thăm đầu tiên này tiến hành trận đấu.
Đây cũng là trận đấu duy nhất trong ngày hôm nay.(Dẫn chương trình)

Bạch Kim Giáo Chủ Tát Lạp Tư chậm rãi đứng lên, dưới sự dẫn đường của thị nữ cung đình đi tới bên cạnh vị chủ lễ, bắt đầu tiến hành rút thăm.
Hắn tựa hồ rất không muốn nói chuyện, mỗi khi rút ra một cặp đối thủ đều đưa cho vị chủ lễ tuyên bố.


- Vòng dự tuyển đại tái đầu tiên, Thương Huy học viện đối chiến Tử Tinh học viện.(Dẫn chương trình)

- Vòng dự tuyển đại tái đầu tiên, Áo Khắc Lan học viện đối chiến Hỏa Diễm Quang Huy học viện.(Dẫn chương trình)

- Vòng dự tuyển đại tái đầu tiên, Thiên Đấu hoàng gia học viện đối trận Sử Lai Khắc học viện.(Dẫn chương trình)

- Thật là xảo.(Mã Hồng Tuấn)

- Được rồi cứ theo kế hoạch mà hành động thôi.(Đường Tam)

- Được rồi, vậy bên dưới bắt đầu tiến hành trận đầu của vòng dự tuyển đại tái đầu tiên, chính là do Thiên Đấu hoàng gia học viện đối trận Sử Lai Khắc học viện.
Xin mời các học viện còn lại lui ra khỏi sàn đấu.
Xin mời hai học viện tham gia thi đấu trận tới chuẩn bị thật tốt.
Nửa canh giờ sau, trận đấu chính thức bắt đầu.(Dẫn chương trình)

- Sau khi xuất tràng có, Đái Mộc Bạch, ta, Tiểu Vũ, Kinh Linh, Hoàng Viễn, Giáng Châu, Thái Long.
Dựa theo kế hoạch tiến công đầu tiên mà hành động.
Lúc trước, chúng ta đã từng nhận sự khuất nhục từ Thiên Đấu hoàng gia học viện.
Mặc dù đó là do Tuyết Tinh thân vương gây ra cho chúng ta, nhưng Thiên Đấu hoàng gia học viện là tượng trưng cho hoàng thất.
Phất Lan Đức viện trưởng cùng các vị sư phụ bọn họ đều chưa tới, nhưng ta rất rõ ràng ý tứ của bọn họ, nếu chúng ta sau này muốn có cuộc sống tốt đẹp, vậy thì, hôm nay phải hoàn toàn đánh gục đối thủ của chúng ta.(Đường Tam)

- Đệ đệ một phần chung là đủ rồi, đúng không.(Đường Tam)

- Quá đủ rồi.


Sau đó dẫn chương trình giới thiệu Vũ Hồn của từng người của hai học viện, Thiên Đấu Hoàng gia Học viện thành viên ra sân trên mặt mang theo ngạo nghễ và coi thường người khác.


Cả hai đội bước ra sân thì chủ trì hô bắt đầu, ngay khi chủ trì hô bắt đầu thì Thiên Đấu Hoàng gia Học viện thành viên còn đang đắm chìm trong sự tung hô của mọi người mà không thả ra Vũ Hồn của mình, Đường Long thấy vậy thì cười lạnh lấy rồi phóng tới đám học viên của Thiên Đấu Hoàng gia Học viện.


- Quang Tốc.


Thân hình Đường Long lóe lên biến mất và xuất hiện lần nữa là giữa đội hình Thiên Đấu Hoàng gia Học viện, sau đó vòng Hồn hoàn trên người cậu sáng lên.


- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.


Những hạt cát từ dưới dất ngưng tụ thành chông gai và dẩy đám người Thiên Đấu Hoàng gia Học viện bay lên không rồi Đường Long tiếp tục thực hiện Hồn kỹ của mình.


- Hồn kỹ thứ hai – Nham Thương Ám Kích.


Nham thương từ dưới đất trồi lên tấn công về phía thành viên Thiên Đấu Hoàng gia Học viện, bọn họ chưa kịp phản ứng thì Phụ trợ hệ Hồn sư của Thiên Đấu Hoàng gia Học viện bị loại bỏ trước tiên, hắn bị Đường Long nhất thương quét ngang bay ra ngoài.


Sau đó những thành viên trong Thiên Đấu Hoàng gia Học viện đều bị loại bỏ từng người một bằng nhiều cách khác nhau.
Có người bị Đường Long nhất thương đâm vào bụng buộc phải nhảy ra khỏi sàn đấu, có người thì bị cậu đánh đập tàn nhẫn mới bị Đường Long ném ra ngoài, có người vì dám uy hiếp cậu và những người khác trong học viện thì bị đá nát mệnh căn đồng thời bị Đường Long đánh cho trọng thương phải đi phòng y tế.


Trận đấu kết thúc nhanh chóng, chưa tới một phần chung trà thì Thiên Đấu Hoàng gia Học viện đã bị loại bỏ rồi.


(Ngày hôm nay chỉ được hai chương thôi vì tác phải làm một bài kiểm tra online.Mong mọi người thông cảm)




.